đã xin phép
Chap 2
Sau cơn hôn mê,khi Kamui tỉnh dậy mơ màng và nhìn kĩ thì thấy Fuuma đang....nắm chặt tay.Kamui chỉ kịp thốt hét lên:
"Ôi mẹ ơi!!!!"
Rồi...lại ngất tiếp.Fuuma hốt hoảng gọi:
"Cô y tá ơi !!!"
Fuuma quay ra nhìn thì thấy cô y tá đang nhìn đằm thắm rồi gọi mấy lần mà không thấy cô trả lời khiến Fuuma phải đập cả cái cặp vào đầu cô.Subaru chạy vào thì thấy cả cô y tá và Kamui đều bất tỉnh nhân sự.Subaru hét lên:
"Tên kia,ngươi đang làm gì vậy.Mau bỏ tay Kamui ra.Định sàm sỡ hả?"
Fuuma liếc nhìn rồi nói:
"Nếu được thì ta đã làm rồi..."
Fuuma chưa kịp nói hết câu thì đã lãnh trọn "liên hoàn tát"_chiêu tủ của Kamui.Subaru vui mừng nói:
"Ôi anh trai thân yêu,thế anh có gửi lời hỏi thăm Diêm Vương hộ em được không?"
Kamui tức giận nói:
"Anh mày đã chết đâu mà nói anh mày như thế!"
"Trong khoa học người ta nói ngất xỉu là một hiện tượng chết lâm sàng mà!"
Fuuma trong lúc nửa tỉnh nửa mê liền nói:
"Kamui,cậu không được chết!Cậu còn phải trả tiền để tớ "trùng tu" nhan sắc để xứng đôi với cậu chứ."
"Cái tên biến thái kia,ta với ngươi từ kiếp trước có nợ nần gì mà kiếp này ngươi cứ bám theo ta thế!!"
Thế là một cuộc đấu mắt nảy ra giữa hai đấu thủ Kamui và Fuuma.Trong những giây phút quyết định,Subaru chạy tới nhỏ một giọt nước vào mắt của Kamui.Vì lí đó Fuuma đã giành được chiến thắng không chút vinh quang.Và Subaru bị Kamui đá bay ra ngoài cửa sổ (bạo lực quá).Ba người trở về lớp với dáng vẻ như vừa đi tòng quân đánh trận trở về.
Trong giờ Nữ công gia chánh,Kamui hét ầm lên:
"Ôi mẹ ơi cắt vào tay rồi!!!"
Fuuma chạy đến và nói:
"Chết!! Đứt tay là phải vào phòng y tế.Đi thôi đi thôi."
Subaru cũng hét lên,nước mắt chảy ròng ròng:
"Cô y tá ngất xỉu rồi đâu nữa.Thế là tối nay mình phải rửa bát và nấu cơm rồi!!!"
Kamui cũng không kém:
"Em cứ việc rửa bát.Còn anh thì sẽ nấu cơm.Em nấu thì ai nuốt nổi."
"Anh cứ làm như anh nấu ngon lắm ấy.Con Kiki chết là do ngộ độc thức ăn do thức ăn anh nấu đấy!"
Fuuma lên tiếng:
"Thế thì để tôi sang giúp!"
Kamui và Subaru đồng thanh:"Không khiến anh"
Fuuma nói:"Ở nhà tôi nấu cơm ngon lắm mà"
Seishirou nãy giờ im hơi lặng tiếng cũng phải thốt lên:
"Em chuyên môn sáng tác ra mấy món dở hơi,anh một lần thử đã phải nhập viện rồi!"
"Anh ngậm mồm lại.Em luộc rau muống ngon lắm đó!!!"
Hai anh em Subaru và Kamui đồng thanh mà rằng:
"Món đó thì tôi xin kiếu!!!"
Fuuma ra vẻ bí hiểm:
"Thôi tôi đã có cách.Nhưng phải tối mới biết."
Thế là giờ nữ công gia chánh trôi qua một cách nặng nề.Tiếng trống tan trường vang lên.Học sinh ùa ra như một bầy dã thú xổng chuồng.Seishirou bảo Subaru:
"Này Subaru về cùng tớ đi."
Subaru chưa kíp nói gì thì Kamui đã tươi cười:
"Xin mời! Đi về cùng cả bốn người 10.000,đi riêng 20.000."
Seishirou mắt lấp lánh như sao:"Tui trả cậu 50.000 luôn"
Kamui nói nhanh:"Thiệt sao? Thế thì tui giao em trai tui cho cậu luôn nhé!"
Subaru vừa bị Seishirou "dắt" đi vừa nói:
"Kamui,hãy đợi đấy!!!!!"
Fuuma cũng vừa đến và nói dịu dàng đến...sởn da gà:
"Kamui yêu dấu,cậu về với tớ nhé!!!"
Kamui nở một nụ cười chết chóc:
"Được thôi!! 100.000 trả bằng tiền mặt."
"Sao đắt thế! Anh Seishirou chỉ phải trả 50.000 thôi mà."
"Dĩ nhiên.Subaru hiền hơn tớ nhiều."
Fuuma "miễn cưỡng" rút ra tờ 100.000,rồi tươi cười về cùng Kamui.Chẳng mấy chốc hai người bắt kịp Subaru và Seishirou.Fuuma bảo:
"Xin mời các bạn về nhà tớ thưởng thức bữa tối!"
Khu biệt nhà Fuuma và Seishiro rộng mênh mông.Vườn trồng vô vàn loại hoa.Nào là hoa lan,hoa hồng,hoa cúc (Kamui nghĩ thầm:thảo nào tên này có nhiều hoa để tặng fan hâm mộ thế).Biết thự được xây theo phong cách "trừu tượng" với các cửa sổ mái vòm,đặc biệt là ở đây có rất nhiều cửa ra vào (để làm gì chap sau khắc biết).Seishirou giữ Fuuma lại và hỏi:
"Rốt cục là em có âm mưu gì vậy?"
"Anh đừng nói khó nghe thế.Anh thừa biết em là một fan hâm mộ manga mà!"
"Đúng vậy,nhưng..."
"Chẳng phải trong manga nói cách tỏ tình tốt nhất là mời về nhà còn gì!Hơn nữa em đang thực hiện phương châm:"Muốn có được trái tim ai thì phải
nắm được bao tử của người ấy!!!!"
"Anh đúng là chịu thua em luôn.Nhưng kể ra phương châm ấy nói cũng đúng!!"
"Chuyện!Em mà nói thì đúng trở lên."
Bỗng một giọng nói vang lên làm gián đoạn cuộc nói chuyện:
"Này! Mấy ổng còn định đứng đó đến bao giờ nữa.Tui đói lắm rồi!"
"Thế nhé em vào đây.Anh cũng phải cố lên nhé-Fuuma nháy mắt tinh quái với Seishirou"
Fuuma dẫn cả bọn vào trong.Tòa biệt thự bên ngoài trông đã tráng lệ,bên trong trông còn rực rỡ hơn.Fuuma dõng dạc tuyên bố:
"Hôm nay,tui đã mời hẳn đầu bếp của nhà hàng 5 sao đến đây.Mọi người cứ tự nhé!!Tất cả các món này đều miễn phí!"
Khi vừa nghe đến từ "miễn phí" mắt Subaru và Kamui đã lóe lên sự gian xảo.Kamui lớn tiếng bảo:
"Phục vụ,cho một đĩa tôm hùm,1 cua rang me,1 ghẹ hấp,1 thịt lợn rừng,1 mực ống,1nai hầm,1 cá rô phi,1 bò xào............."
Đến tận bây giờ Fuuma và Seishirou mới tận mắt chứng kiến khả năng ẩm thức của Subaru và Kamui.Hai người đã ăn với một tốc độ khủng khiếp: món/giây.Phục vụ cứ mang ra món nào thì món đó sạch bách.Đến cuối bữa ăn,Fuuma và Seishirou vẫn chưa ăn được món nào(vì ăn chậm quá)_bụng đói meo.Kamui vừa lau miệng vừa nói:
"Hôm nay như vậy có phiền các anh không?"
Seishirou mặt nhăn như khỉ lắp bắp:
"Đâu...đâu có phiền gì đâu!!"
"Thiệt hả! Vậy mai bọn tui lại đến nghe!" -Subaru hớn hở
Kamui ngáp rồi bảo:
"Còn bây giờ tôi buồn ngủ quá! Thôi chào tạm biệt."
Nói rồi,Subaru và Kamui đi về nhà bỏ lại hai cái xác khô đang ngồi sững sờ.
1s,2s,3s......Seishirou hét lên:
"FUUMA!!!! Kết hoạch của em tuyệt vời nhỉ.Tỏ tình chưa được,còn phải "rước" thêm hai người ăn lắm (và nhanh) vào gia đình nữa!"
"Thôi anh đừng hét lên nữa! Để từ từ em tính.Còn bây giờ em phải vào bếp xem còn cái gì để ăn không.Em đói quá rồi!!"
"Ê! Chờ anh với...."
Hết chap 2
Cộng 12v
Clo