(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)

Welcome to the land of Hopes and Dreams!
 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Top posters
Koyuki Hagiwara (2019)
Sakura Hime (1564)
T_RUMIKO (1425)
emututem (1229)
syaoran clone (1117)
Clorinda Eudora (1081)
matsukayukina (1074)
Sakura*tsubasa (1004)
danisa12 (905)
congchuaxuClam (821)
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
Winter convention 2014!!! Thu Nov 27, 2014 8:05 am
Bài test set Vampire House và Vampire Hunter House Thu May 29, 2014 8:48 pm
[OneShot] Anh Sẽ Đợi Sat Apr 12, 2014 6:31 am
Phỏng vấn Clo nhà ta ^0^ Mon Aug 19, 2013 8:05 am
MANGA FESTIVAL LẦN THỨ 4 Ngày 26 – 27 – 28/07/2013 TẠI NHÀ VĂN HÓA THANH NIÊN Mon May 06, 2013 11:27 am
You are my love Thu Jan 03, 2013 11:20 pm
Mem mới làm quen mọi người Thu Jan 03, 2013 3:08 am
Hajimemashite!! Mem mới xin được mọi người chỉ giáo!! Thu Nov 08, 2012 7:46 am
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Tue Aug 21, 2012 1:47 am
Video Tsubasa Chronicle Sat Aug 18, 2012 4:58 am

Share | 
 

 [CCS Fanfic] Nước mắt người cá

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Mon Jun 11, 2012 2:35 am

Đây là một fanfic tớ đọc của nhỏ bạn. Thấy nó hay hay nên post lên cho mọi người cùng đọc nè.
PS: Đã xin phép chủ nhân trước khi post
Trích dẫn :
Disclaimer: những nhân vật trong CCS

Pairing: Sakura + Syaoran

Category: Mystery, Fantasy, Humor, Romance

Rating: T

Status: Multi-chapter, Finished

Warnings: OOC, Somebody-bashing, R/R

Summary: Câu chuyện kể về kì nghỉ hè đáng nhớ của Sakura cùng các bạn tại bãi biển Nàng Tiên Cá.

A/N: Câu chuyện có sử dụng một số chi tiết trong “The Little Mermaid” của Andersen.
Chap.1:

“Sakura…

… Sakura…

… Giúp tôi với,,, Làm ơn…”

“ÁAAAAAA!!!”. Một tiếng thét chói tai vang lên. Sakura ngồi bật dậy, mồ hôi nhễ nhại. Gương mặt cô lộ rõ sự kinh hoàng. Người Sakura run lên. Cô lấy lại bình tĩnh nhìn một lượt quanh phòng rồi thở phào nhẹ nhõm. Sakura vừa trải qua một giấc mơ đáng sợ.

Kero uể oải chui ra khỏi hộc bàn. Nó buông tiếng ngáp dài rồi ngước lên nhìn đồng hồ. 6h30. Kero vươn vai.

- Cậu dậy sớm vậy Sakura? Chuông báo thức còn chưa kêu mà. Chắc hôm nay trời mưa quá!

Kero nói rồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Mặt trời đã ló dạng sau những đám mây xanh mềm xốp như kẹo bông gòn. Những tia nắng ấm áp xuyên qua từng kẽ lá, rọi vào ô cửa. Chim cất tiếng hót líu lo chào ngày mới, một ngày hè náo nhiệt và bận rộn.

Kero ngồi trên bàn sưởi nắng. Bộ lông vàng mượt của nó sáng rực lên dưới nắng. Kero cảm thấy khoan khoái, dễ chịu vô cùng. Bấy giờ, nó mới quay sang nhìn Sakura đang ngồi thẫn thờ trên giường. Kero khẽ rung đôi cánh trắng nhỏ xíu trên lưng và bay lại phía Sakura:

- Cậu sao vậy? Gặp ác mộng à?

- Không hẳn. Đó là một giấc mơ kì lạ! Trong mơ, tớ gặp một cô gái xinh đẹp với mái tóc vàng dài và đôi mắt xanh biếc. Cô ấy không ngừng gọi tên tớ, cầu xin tớ giúp đỡ. Nhưng khi tớ tiến lại gần, cô ấy bỗng trở nên khác thường. Khắp người cô ấy nổi lên những mảng xanh li ti như vẩy cá. Phần thân dưới biến thành chiếc đuôi cá khổng lồ với gai nhọn đâm tua tủa bên ngoài. Đôi mắt đỏ ngầu nhìn tớ như muốn ăn tươi nuốt sống. Đột nhiên cô ấy vươn tay về phía tớ, một bàn tay nhớp nhúa với lớp màng dày bao bọc và móng vuốt sắc nhọn. Đúng lúc đó thì tớ tỉnh dậy.

Sakura thuật lại giấc mơ của mình, rùng mình khi nghĩ tới những điều vừa trải qua. Kero chống tay lên cằm đầy vẻ suy tư. Điệu bộ của nó lúc này nom thật ngộ. Sakura bật cười. Kero chợt lên tiếng sau một hồi im lặng:

- Cậu có nghĩ đó là giấc mơ báo trước tương lai không? Cậu sẽ gặp một con thuỷ quái!

- Tớ không biết! Tớ sợ lắm! – Sakura ôm đầu rên rỉ.

Kero xoa đầu Sakura, mỉm cười:

- Đừng lo, tớ đã có cách!

- Ý cậu là… - Đôi mắt Sakura sáng lên.

- Uhm – Kero khẽ gật đầu – Dùng “nó” đi, Sakura!

Sakura bước xuống giường. Cô tháo chiếc chìa khoá đầy quyền năng và ma pháp đeo ở cổ ra, miệng lẩm bẩm câu thần chú quen thuộc. Căn phòng nhỏ bừng sáng.

- GIẢI TRỪ PHONG ẤN!!! The Dream!!
Vòng tròn ma pháp xuất hiện dưới chân Sakura. Một luồng sáng bao bọc lấy cơ thể cô. Ma lực của lá bài “The Dream” sẽ cho cô thấy giấc mơ tương lai.

Cảnh vật xung quanh Sakura thay đổi trong phút chốc. Đột nhiên cô thấy khó thở vô cùng. Cô ôm lấy cổ và hé mắt nhìn ra bên ngoài. Nước. Trước mắt Sakura chỉ toàn một màu xanh thăm thẳm của nước. Cơ thể nhỏ bé của cô đang bị nhấn chìm trong một biển nước mênh mông.

Quan sát xung quanh, Sakura chợt nhận ra những bóng hình quen thuộc. Tomoyo, Rika, Naoko, Chiharu, Yamazaki, Meiling, và cả Syaoran nữa. Thân xác họ bị nước bao bọc với những dây gai cứa vào da thịt. Máu. Cả một vùng nước bị vẩn đục bởi màu đỏ thẫm của máu.

Sakura cố gọi mọi người nhưng vô ích. Tất cả như rơi vào trạng thái hôn mê, không ai có thể nghe thấy tiếng gọi của cô. Sakura muốn hét lên nhưng tiếng hét như bị chặn lại khi cô cảm nhận được một ánh nhìn ghê rợn về phía mình. Đôi mắt đỏ ngầu xuất hiện giữa biển nước. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào Sakura. Sự tàn ác, khát máu lộ rõ trong ánh mắt. Sakura tái mặt. Một giọng nói ồm ồm vang lên:

- SA… KU… RA…

- KHÔNGGGG!!!

Một tiếng la thất thanh làm cả ngôi nhà rung chuyển, kéo theo đó là tiếng bát đũa rơi loảng xoảng. Dưới bếp, Touya đang cặm cụi nhặt những mảnh vỡ vương vãi trên sàn nhà. Anh lắc đầu nhìn lên tầng trên:

- “Quái vật” lại bắt đầu làm loạn rồi!

Sakura mở mắt. Cô đang đứng trong căn phòng vừa trải qua “động đất” của mình. Sakura ngồi thụp xuống. Sau một hồi loay hoay tháo gỡ cục bông to tướng ở tai mình, Kero bay đến chỗ Sakura:

- Thế nào?

Sakura ôm chầm lấy Kero, làm nó nghẹt thở.

- Hic hic, Kero-chan! Tớ tưởng mình sắp chết rồi chứ!

- Thả tớ ra, Sakura… - Kero giãy giụa.

Sakura vội nới lỏng tay. Kero thở hổn hển, đôi cánh bé xíu bị vò nát đến tả tơi. Sakura xin lỗi rối rít rồi kể lại những gì mình vừa nhìn thấy. Kero định đưa ra ý kiến thì chợt giật mình khi nghe tiếng bước chân ngày một rõ ngoài cửa. Nó vội nhảy lên bàn và té ngã vì… nhảy hụt.

Cánh cửa bật mở. Touya bước vào, nói lớn:

- Quái vật! Phá phách xong chưa? Xuống ăn sáng rồi còn đi học!

- Em không phải là quái vật! – Sakura nhăn nhó.

Bỏ ngoài tai lời nói của Sakura, Touya liếc nhìn xuống dưới. Kero nằm sõng soài trên nền nhà. Phải đóng giả thú nhồi bông trong tư thế không mấy thoải mái làm Kero thấy mệt. Nó chỉ cầu mong Touya bỏ đi để nó điều chỉnh lại vẻ khó coi của mình.

Touya túm lấy đuôi Kero đưa qua đưa lại trước mặt Sakura:

- Quái vật hoá điên đến mức hành hạ cả thú nhồi bông à?

Mặt Kero đỏ bừng. Nó muốn hét lên vì đau nhưng phải cố nhịn. Kero tức điên vì Touya cứ nắm chặt lấy đuôi nó và làm nó quay như chong chóng. Sakura liền giật lấy Kero và đặt nó lên bàn:

- Là nó bị rơi từ trên bàn xuống chứ bộ! Không nói với anh hai nữa, em xuống ăn sáng đây, ăn hết phần của anh hai luôn!

Sakura lè lưỡi nhìn Touya đầy châm chọc rồi chạy nhanh xuống dưới nhà.

- Quái vật ăn nhiều sẽ biến thành lợn đấy!

Touya nói với theo rồi đóng sầm cửa lại và đi xuống. Kero nằm lăn ra bàn, toàn thân ê ẩm. Nó thở dài một cách nặng nhọc:

- Ôi, tội nghiệp cái thân “già” này! Hi vọng sẽ không xảy ra chuyện rắc rối nào nữa!

*****

Mai mốt sẽ up tiếp chap 2 nếu mọi người thích.

Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Clorinda Eudora
Thanh's life after
Clorinda Eudora
Nữ
Clover leaves11 Viên (moneyTFC)1772
Tổng số bài gửi : 1081
Birthday : 25/05/2010
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Mon Jun 11, 2012 8:22 pm

Cảm ơn Nita :) fic khá hay :) tuy hơi nhiều thoại tí, và tớ cảm xúc của Sak hơi cường điệu, nhưng có một cốt truyện thú vị :)
chờ chap 2 :)

ps: đọc kĩ nội quy box trước khi post bài bạn nhé :) https://tsubasafc.forumvi.com/t98-topic

Tài sản của Clorinda Eudora

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Mon Jun 11, 2012 11:55 pm

Cảm ơn sự ủng hộ của bạn Thanh nha. Mình up tiếp chap 2

Chap.2:

Với đôi giày patin xinh xắn của mình, Sakura lướt nhanh trên con đường nhỏ trải đầy hoa anh đào. Những cánh hoa xoay tròn trong không trung ánh lên sắc vàng của nắng. Vừa đi, Sakura vừa nghĩ về giấc mơ đáng sợ mà lá bài “The Dream” đã cho cô thấy. Cô muốn mau chóng đến trường để hỏi ý kiến Syaoran.

Xạch! Sakura đẩy cửa bước vào. Cô nở một nụ cười rạng rỡ:

- Chào buổi sáng, mọi người!

- Chào buổi sáng!

Tiếng hô đồng thanh vang lên cùng với tiếng vỗ tay rào rào. Sakura tròn mắt đầy kinh ngạc. Chiharu chạy đến vỗ vai cô bạn, tủm tỉm:

- Chà, hôm nay Sakura đi học đúng giờ ghê! Chuyện lạ à nha!

Sakura gãi đầu cười bẽn lẽn. Xạch! Syaoran cùng Meiling bước vào lớp. Hai người thở hồng hộc như vừa phải chạy gấp:

- Chào buổi sáng!

- Phù… May mà chưa muộn học! – Meiling quăng cái cặp lên bàn và thả người xuống ghế.

- Chào các bạn! – Sakura tỏ vẻ hớn hở khi thấy hai người đến.

Nhìn nụ cười hồn nhiên của Sakura, Syaoran khẽ đỏ mặt. Trông thấy vẻ mặt ngượng ngùng, bối rối của Syaoran, hai má Sakura cũng ửng đỏ lên. “Dễ thương quá!”, Sakura nghĩ thầm. Chiharu chợt lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cô:

- À, phải rồi! Tớ đã chiến thắng trong trò chơi quay số trúng thưởng và nhận được 8 vé du lịch đến bãi biển Nàng Tiên Cá mới mở đấy! Các cậu có muốn đi cùng tớ không?

- Tuyệt! Dù sao cũng sắp nghỉ hè rồi, cả nhóm mình đi luôn nhé! – Yamazaki xen vào.

Sakura giật mình khi nghe lời mời của Chiharu. Biển. Nàng Tiên Cá. Trùng hợp quá. Liệu nó có liên quan đến giấc mơ của Sakura không?

- Sakura, cậu cũng đi chứ? – Tomoyo hỏi.

- Uhm – Sakura khẽ gật đầu.

Có lẽ mọi thắc mắc của Sakura sẽ được giải đáp khi cô đến đấy. Vì vậy, Sakura cần phải đi. Trong lòng cô dấy lên một cảm xúc bồn chồn, bất an khó tả. Sakura vừa háo hức, vừa lo sợ.

Đó chắc chắn sẽ là một chuyến đi đáng nhớ đối với Sakura và các bạn. Bánh xe định mệnh bắt đầu quay…

~~~~~*****~~~~~

Ô tô sắp khởi hành. Mọi người đều mang tâm trạng háo hức, phấn khởi, duy chỉ một người chìm trong nỗi lo lắng, băn khoăn. Tomoyo nhẹ ngàng bước đến bên Sakura:

- Cậu sao vậy? Cảm thấy không khoẻ à?

- Không! Chỉ là… tớ không yên tâm về chuyến đi này lắm.

- Đừng lo! Nhất định sẽ không có vấn đề gì đâu!

Tomoyo mỉm cười, một nụ cười thánh thiện, ấm áp. Mọi phiền muộn của Sakura như tan biến hết.

- Uhm! – Sakura gật đầu. Trông cô tươi tỉnh hẳn lên.

“Không nên quá lo lắng và sợ hãi! Chuyện gì phải đến ắt sẽ đến. Mình phải dũng cảm đối mặt với nó!”, Sakura tự nhủ. Đôi mắt xanh lục bảo ánh lên sự quyết tâm. Ngọn lửa nhiệt huyết sôi sục trong cô. Sakura hớn hở chạy lại chỗ mọi người.

- Chúng ta mau đi thôi!

Chiếc xe chuyển động một cách chậm rãi. Sakura ngoái lại nhìn ngôi trường thân quen như bị thu nhỏ lại phía sau cô. Chiếc xe sẽ đưa Sakura và các bạn rời xa thị trấn, đến vùng ngoại ô lân cận.

Ngồi trên xe lâu khiến Sakura thấy mệt. Tự dưng cô buồn ngủ một cách lạ kì. Sakura cố giữ cho mình tỉnh táo nhưng mí mắt cứ cụp xuống. Cô thả lỏng người và chìm sâu vào giấc ngủ. Linh hồn cô đang ở ngưỡng cửa giấc mơ.

Một giấc mơ kì lạ. Nó không đáng sợ như giấc mơ trước nhưng lại mang đến cho Sakura cảm giác buồn man mác. Sakura nhìn thấy một bờ biển với bãi cát trắng trải dài. Mặt biển lấp lánh ánh bạc. Những làn sóng biếc lăn tăn xô vào bờ. Mỏm đá trắng xám nhô lên giữa dòng nước. Một cô gái ngồi trên đó đang cất cao tiếng hát trong trẻo. Không. Không phải người. Sakura bàng hoàng nhận ra. Phần thân dưới của cô gái là một chiếc đuôi cá lớn màu xanh lục. Chiếc đuôi quẫy nước bắn tung toé.

Sakura định bước lại gần để quan sát kĩ hơn thì chợt một trận cuồng phong nổi lên, cuốn cát bụi bay mù mịt. Cô lấy tay che mắt lại. Gió bỗng ngừng thổi, đột ngột như khi nó xuất hiện. Sakura hé mắt nhìn. Cảnh vật trước mắt cô thay đổi, không còn là bãi biển xinh đẹp đầy thơ mộng. Sakura đang đứng trước một toà lâu đài nguy nga, tráng lệ. Toà lâu đài xây theo lối kiến trúc cổ của phương Tây. Hai bên tường dát vàng sáng loá. Cánh cổng được chạm trổ đá hoa cương lấp lánh. Toà lâu đài giống như tồn tại từ cách đây hàng trăm năm vậy. Một tấm thảm đỏ lộng lẫy trải dài trên lối đi.

Tiếng nhạc du dương nổi lên. Một đôi trai gái bước vào toà lâu đài trong sự reo hò của hàng nghìn người vây quanh. Cô gái mặc một bộ váy màu trắng, nắm tay chàng trai mỉm cười hạnh phúc. Trang phục của tất cả mọi người ở đó đều mang đậm phong cách của thập niên 70. Sakura đang chứng kiến một đám cưới thời xa xưa.

Sakura giật mình thảng thốt. Cô sững sờ nhìn bóng người núp sau gốc cây gần lâu đài. Một cô gái có mái tóc vàng dài và đôi mắt màu xanh ngọc. Giống hệt cô gái Sakura gặp trong giấc mơ trước. Cô gái giương ánh mắt buồn bã nhìn cô dâu, chú rể bước vào lễ đường. Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má. Sakura rất muốn chạy đến bên cô gái để an ủi.

Một trận cuồng phong nữa lại nổi lên, cuốn bay tất cả. Khi Sakura mở mắt ra, không gian nơi cô đứng chỉ toàn một màu trắng xoá. Bỗng có ai đó vỗ nhẹ vào vai cô. Sakura quay lại nhìn nhưng không thấy gì cả. Cô vô cùng hoảng loạn. Mặt cô tái xanh. Sakura ôm đầu, run rẩy, cố gạt bỏ ý nghĩ về một con ma đáng sợ đang luẩn quẩn quanh cô. Một giọng nói vang vọng từ không gian xa xăm:

- Sakuraaaaa…

- AAAAAAA…. – Sakura hét lên - Đừng lại gần tôi! Tôi sợ ma lắm!

- Là tớ đây mà, Sakura!

Sakura giật mình tỉnh dậy. Tomoyo đang đứng bên cạnh lay gọi cô:

- Đến nơi rồi! Ta xuống xe thôi!

- Đến rồi à? – Sakura ngẩn ra.

Những tiếng cuời khúc khích vang lên. Sakura ngượng chín mặt. Cô vội vã bước xuống xe. Chiếc xe lăn bánh, chầm chậm, chầm chậm rời xa cô và các bạn.

Trong khi mọi người trầm trồ nhìn ngắm cảnh biển xinh đẹp, Sakura há hốc miệng kinh ngạc. Đây chính là bãi biển đã xuất hiện trong giấc mơ cô vừa trải qua.

****

Thôi. Tôi học bài đây.( Vài ngày nữa là thi rồi! =-=). Mai mốt up tiếp.


Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Sat Jun 16, 2012 11:52 pm

Hôm nay rảnh rỗi, em up một lúc hai chap luôn nha. Chúc mọi người một ngày tốt lành.
Chap.3:

Ngày đầu tiên tại bãi biển Nàng Tiên Cá.

- Sakura, mau xuống đây đi!

- Tớ tới liền!

Ùm! Sakura nhảy xuống biển làm nước bắn tung toé. Cô nhanh chóng hoà mình vào dòng nước cùng các bạn. Những tiếng cười đùa rộn vang một góc trời. Dưới sức hấp dẫn kì diệu của biển, Sakura không ngần ngại thả mình xuống nước, bơi lội thoả thích.

Trước đấy, cô vẫn còn lo lắng về những giấc mơ kì lạ của mình. Từ đó đến giờ chưa có chuyện gì bất thường xảy ra nên Sakura cũng tạm yên tâm mà chơi đùa cùng các bạn. Cô muốn tận hưởng những giây phút vui vẻ trong thời gian nghỉ hè để nó không bị trôi qua một cách lãng phí.

Không khí ở biển thật trong lành. Nước biển xanh biếc và mát lạnh, có thể nhìn thấy cả đáy. Từng cơn sóng nhẹ nhàng xô vào bờ, trùm lên bãi cát trắng xoá lấp lánh ánh bạc. Tiếng sóng biển rì rào bên tai. Trên trời, mây trắng hững hờ trôi. Từng đàn hải âu lượn lờ trong không trung rồi vội vã bay đi khi thoáng thấy bóng dáng con người. Những tia nắng rực rỡ chiếu xuống mặt biển làm nó trắng sáng lên. Những rặng núi tím nhấp nhô phía xa xa, đỉnh núi bị che phủ bởi lớp mây mỏng trắng xốp. Sakura cảm thấy hoà mình vào thiên nhiên thật thú vị và dễ chịu biết bao. Sự yên bình, thanh thản bao bọc lấy cơ thể và tâm hồn cô.

Hấp!

- Yamazaki, đỡ này!

- Yeah!

Sakura cùng các bạn tụ tập lại để chơi bóng chuyền dưới nước. Vùng nước gần bờ không sâu lắm nên họ có thể đứng đó chơi được. Chiharu tung quả bóng về phía Yamazaki. Một luồng gió mạnh chợt nổi lên làm quả bóng bay lệch hướng. Yamazaki cố bắt bóng nhưng không được và cậu ngã nhào xuống nước trước những tiếng cười châm chọc của bạn bè.

Quả bóng lềnh bềnh trên mặt nước, càng lúc càng trôi ra xa bờ. Yamazaki nhanh chóng lội đến chỗ quả bóng trong sự hò reo của mọi người:

- Cẩn thận, Yamazaki! Ở đấy nước sâu lắm!

- Không sao, tớ chụp được bóng rồi! – Yamazaki nói với theo - Ối!!!

Như bị thứ gì đó kéo xuống, Yamazaki chới với rồi mất dạng dưới nước, chỉ còn quả bóng trôi nổi trên mặt biển. Mọi người la hét trong hoảng loạn:

- Yamazaki, cậu đâu rồi? – Chiharu kêu lên.

- Cậu ấy làm sao vậy? – Rika lo lắng.

Linh cảm có chuyện chẳng lành, Sakura hộc tốc bơi ra chỗ Yamazaki vừa đứng. Syaoran vội vã lao theo. Những người khác cũng bì bõm lội phía sau.

Sakura quờ quạng trong nước, hi vọng tìm thấy chút dấu vết của Yamazaki. “Cậu ấy không thể đột ngột biến mất như vậy được, không thể nào!”, Sakura nghiến răng. Bỗng cô thấy vùng nước trước mặt cô lăn tăn sủi bọt, và…

Ùm! Yamazaki bất ngờ nổi lên, cười khoái chí:

- Hù! Sợ chưa? Ủa, Sakura hả? Tớ tưởng phải là Chiharu chứ!

Sakura mặt cắt không còn giọt máu. Trông thấy vậy, Tomoyo quay lại hoảng hốt:

- Nguy rồi! Mọi người, mau bịt tai lại!!!

- ÁAAAAAAAAAAAAAAAA… - Sakura thất kinh la lên.

Mặt biển dao động dữ dội. Sóng ào ạt xô vào bờ. Những dãy núi lắc lư, rung chuyển mạnh. Đất trời chao đảo. Yamazaki choáng váng ngã xuống. Syaoran lao đến tìm cách trấn an Sakura. Chiharu nắm lấy vai Yamazaki lắc qua lắc lại:

- Yamazaki ngốc! Cậu làm mọi người lo lắng lắm, biết không?

- Cậu còn hù doạ khiến Sakura sợ chết khiếp – Syaoran lườm.

- Tớ còn sợ hơn đó! – Yamazaki nhăn nhó.

- Tớ đã cảnh báo mà cậu không nghe – Tomoyo thở dài.

“May mà những người khác vẫn bình an vô sự”, Tomoyo thầm nghĩ khi quay sang nhìn các bạn, “Mình quả là giỏi khi chịu đựng được tiếng hét kinh khủng của Sakura!”. Yamazaki gãi đầu cười trừ:

- Xin lỗi, tớ chỉ định đùa chút cho vui. Ha ha…

- Đùa cái đầu cậu! Chẳng vui chút nào! – Chiharu ném cho Yamazaki một cái nhìn toé lửa - Mọi người, chúng ta lên bờ thôi, kệ cậu ấy!

Chiharu lè lưỡi nhìn Yamazaki rồi đẩy mọi người đi.

- Eh eh, chờ tớ với! – Yamazaki nhặt quả bóng rồi lội theo – Hm?

Yamazaki chợt nhìn thấy ánh sáng xanh lập loè phía khu rừng ven biển. Một toà lâu đài sừng sững hiện ra. Yamazaki chau mày. Anh nhớ trước đó mình không nhìn thấy nó. Toà lâu đài lấp ló sau những tán lá, mờ mờ ảo ảo, thoắt ẩn thoắt hiện, giống như không hề tồn tại. Ảo giác chăng?

Yamazaki dụi mắt rồi nhìn lại. Toà lâu đài vẫn ở đó. một làn sương mỏng bao quanh nó che mất tầm nhìn của anh. Yamazaki trầm ngâm:

- Nơi này có gì đó thật bí ẩn!

~~~~~*****~~~~~

Xế trưa. Mặt trời đậu trên đỉnh núi, toả ra hơi nóng và những tia nắng chói chang. Mặt biển phản chiếu ánh nắng, sáng lấp lánh. Những vách đá bên bìa rừng bị phủ lên một màu vàng rực gay gắt. Nắng bỏng rát như thiêu đốt vạn vật.

Dưới tán lá xanh râm mát, Sakura cùng các bạn ngồi quây quần bên nhau, thưởng thức bữa trưa sau một thời gian vui chơi, bơi lội trên biển. ai cũng cảm thấy đói nên ăn rất ngon miệng. Chiharu tươi cười:

- Cảnh vật ở đây thật đẹp, nhỉ?

- Uhm! - Mọi người đều tán đồng.

- Các cậu thấy vui khi đến đây chứ? – Chiharu hào hứng hỏi.

- Uhm. Nhưng tại sao ở đây lại đặt tên là bãi biển Nàng Tiên Cá nhỉ? – Meiling thắc mắc.

- Một cái tên đẹp đấy chứ! – Rika mỉm cười.

- Oh, nếu tớ không nhầm thì – Yamazaki chen vào – bãi biển này trước kia có người cá sinh sống. Nàng tiên cá đã đem lòng yêu hoàng tử của loài người nhưng không được đáp lại… Cuối cùng, cơ thể nàng tan biến thành bọt biển. Để bày tỏ sự tiếc thương cho nàng tiên cá, bãi biển nơi đây đã được mang tên nàng.

Yamazaki bắt đầu bài thuyết giáo về các hiện tượng siêu nhiên. Mọi người chăm chú lắng nghe. Hầu hết đều cho rằng Yamazaki nói có lí. Chiharu nhăn mặt. Cô khẽ lẩm bẩm:

- Yamazaki lại nói khoác rồi!

- Nghe như truyện cổ tích ấy – Naoko lên tiếng.

- Ừ thì nó vốn là truyện cổ tích mà, nói đúng hơn là một truyền thuyết – Yamazaki phân trần - Người ta đang kiểm nghiệm tính chân thật của nó. Biết đâu cô gái đó không phải người cá mà là người ngoài hành tinh thì sao?

- Câu chuyện thật li kì! – Rika tiếp lời.

- Tội nghiệp nàng tiên cá, hic hic… - Meiling sụt sùi - Nếu tớ là cô ấy, tớ sẽ cho hoàng tử một trận!

- Vậy sao… - Sakura trầm ngâm khi nghe câu chuyện của Yamazaki.

Syaoran gật gù tán đồng. Cậu hoàn toàn tin tưởng lời Yamazaki nói. Có vẻ Sakura cũng không nghi ngờ những điều ấy. Trông vẻ mặt ngô nghê của hai người, Tomoyo nở nụ cười đầy ẩn ý.

- Uhm. Thực ra tớ không có nhiều thông tin về chỗ này lắm – Chiharu nói – Hình như bãi biển Nàng Tiên Cá mới mở gần đây thôi. Trò chơi quay số trúng thưởng được tổ chức cũng nhằm quảng bá, giới thiệu về nó.

- Nhắc mới nhớ, - Tomoyo quay sang nhìn Chiharu – Ban tổ chức có cung cấp chỗ nghỉ qua đêm không? Tớ thấy quanh đây hình như không có khách sạn hay nhà trọ nào.

Chiharu tối sầm mặt mày. Cổ họng cô như bị đông cứng. Chiharu toát mồ hôi hột:

- Chết rồi! Tớ quên không hỏi người ta!

- Làm sao đây? – Rika tỏ vẻ lo lắng – Sáng mai xe mới đến đón chúng ta. Vậy tối nay sẽ ngủ ở đâu?

- Tớ không muốn ngủ trong rừng đâu, sợ lắm! – Meiling hét lên.

- Nếu định tìm chỗ ngủ thì… ở gần đây có một toà lâu đài đấy!

Yamazaki nói rồi chỉ tay về phía trước. Mọi con mắt đều đổ dồn vào toà lâu đài hiện lên mờ mờ sau hàng cây.

- Hay quá! – Meiling reo lên.

- Hi vọng chủ nhân toà lâu đài đó là người dễ tính. Ta có thể xin tá túc một đêm.

- Toà lâu đài trông thật bí ẩn! Có vẻ thú vị đây! - Cặp mắt kính của Naoko sáng lên.

Sakura tái mặt. Cô khẽ rùng mình. Không hay chút nào. Sự bất an tràn ngập trong lòng cô. Dù không nhìn rõ nhưng Sakura cảm thấy toà lâu đài trông rất quen. Dường như cô đã gặp nó ở đâu rồi.



****************************************************************************************



Chap.4:

Những tia nắng tắt dần. Hoàng hôn buông xuống. Ánh tà dương nhuộm đỏ cả một vùng trời. Mặt biển tĩnh lặng không một gợn sóng. Nước biển ngả dần sang màu hồng. Cảnh vật dưới ánh hoàng hôn thật lãng mạn, nên thơ.

Sakura và các bạn thong thả dạo bước trên con đường đất nhỏ hẹp. Toà lâu đài nằm sâu bên trong. Muốn tới đó, họ phải đi xuyên qua khu rừng.

- Tớ mỏi chân quá! – Meiling than vãn.

- Sắp tới nơi rồi, cố lên! – Rika động viên bạn.

- Lạ thật đấy! – Chiharu kêu lên – Không khí ngoài biển khá trong lành, thoáng đãng. Vậy mà xung quanh lâu đài lại bị sương mù bao phủ dày đặc. Khí hậu ở đây thất thường quá!

- Oh, tớ không nghĩ làn khói trắng ấy là sương mù đâu. Không chừng đó là các oan hồn luẩn quẩn bên toà lâu đài cũng nên – Naoko cười tinh quái, cặp mắt kính sáng lên.

- Có lí! – Yamazaki gật gù – Người ta thường nói hoàng hôn là thời khắc ma quỷ xuất hiện. Truyền thuyết kể rằng…

- Đừng nói nữa! – Sakura kêu ré lên - Tớ sợ ma lắm, hic hic…

Sakura ôm chầm lấy Syaoran đi ngay bên cạnh, người cô run lên vì sợ. Syaoran lúng túng không biết làm gì, mặt cậu đỏ ửng như trái cà chua. Meiling tức tối gỡ Sakura ra khỏi người Syaoran và làm ầm lên. Bầu không khí yên tĩnh lúc đầu bị cuốn bay đi, nhường chỗ cho sự ồn ào, huyên náo.

Trời mỗi lúc một tối nhanh. Sakura và các bạn dừng chân lại, trầm trồ trước vẻ đẹp lung linh huyền ảo của toà lâu đài. Lâu đài khá to lớn và cổ kính. Naoko chạm tay vào bức tường và hắt hơi liên hồi vì bụi. Một lớp bụi bám dày đặc quanh lâu đài.

- Khụ… Khụ… - Naoko khẽ ho – Lâu đài này bẩn quá! Có vẻ như đã lâu rồi nó không được lau dọn. Tớ nghĩ chủ nhân lâu đài đã không còn ở đây nữa.

- Nhìn này – Chiharu reo lên - Một bức tường dát vàng!

Chiharu lấy tay phủi sạch bụi một góc tường, để lộ ra một mảng trắng sáng lấp lánh.

- Một toà lâu đài dành cho quý tộc chăng? – Rika bước đến xem xét bức tường - Nếu vậy thì nó đã tồn tại cách đây hàng chục năm rồi.

Két… Một tiếng động vang lên làm cả nhóm giật mình. Mọi người đồng loạt nhìn về phía Meiling. Cô vừa chạm vào cánh cửa làm nó bật mở.

- Mọi người xem, cửa không khoá. Toà lâu đài này đã bị bỏ hoang lâu rồi. Có ai muốn vào trong tham quan không? – Meiling hí hửng.

- Vậy có được không? E không tiện lắm – Tomoyo ngần ngại.

Một luồng gió mạnh chợt nổi lên, át đi tiếng nói của cô. Lá xào xạc rơi. Bụi bay mù mịt. Mây đen ùn ùn kéo đến. Vài hạt mưa nhỏ xuống tí tách.

- Chuyện gì vậy? Mới đây trời vẫn còn đẹp mà! – Sakura lấy tay che đầu.

- Đừng nói nữa! Ta mau vào trong thôi!

Meiling hô lớn rồi đẩy mạnh cửa chạy vào.

- Chờ đã, Meiling!

Những người khác cũng vội theo sau. Cánh cửa đóng sập lại. Bên ngoài, mưa tuôn xối xả. Một cơn mưa rào bất chợt, khởi đầu cho mọi sự rắc rối.

Bên trong lâu đài, mọi người nhốn nháo hết cả lên. Syaoran lấy hết sức mở cánh cửa.

- Cửa chặt quá, tớ mở không được.

- Có lẽ nó cũ rồi nên bị rít. Phải tìm cái gì đó phá cửa thôi.

- Tối quá, có ai có đèn pin hay nến không?

Một ánh sáng trắng loé lên. Tomoyo lôi chiếc đèn pin trong ba lô, chiếu về phía trước. Những người khác cũng lần lượt lấy đèn ra. Không gian xung quanh họ trở nên sáng rõ hơn.

- Trong này rộng quá, chúng ta có thể ở tạm đây qua đêm.

- Hi vọng ở đây có một cánh cửa khác thông ra ngoài, nếu không sáng mai chúng ta buộc phải phá cửa.

Syaoran chợt kêu lên thảng thốt:

- Meiling! Meiling đâu rồi?

Tất cả cùng giật mình nhìn quanh. Mọi người đều đã có mặt ở đây, trừ Meiling.

- Có lẽ cậu ấy đã vào sâu bên trong.

- Chúng ta mau chia ra tìm đi!

- Đừng, nếu lạc thì sao? Nên đi cùng nhau sẽ tốt hơn!

Mọi người đứng dậy và bắt đầu cuộc tim kiếm Meiling. Trong lòng Sakura dấy lên cảm giác bất an. Cô níu chặt lấy tay Tomoyo, dò dẫm từng bước. Cra nhóm bạn đang đi dọc một hành lang rộng và tối. Chút ánh sáng leo lét của đèn pin không đủ để soi rõ con đường. Rika lấy tay quờ quạng khắp tường:

- Tớ không tìm thấy một công tắc đèn nào cả!

- Nếu có thì nó cũng không dùng được nữa. Mà chắc gì thời đó đã có đèn? – Syaoran thở dài ngao ngán.

- Xin lỗi, lẽ ra tớ nên tìm hiểu kĩ về chỗ này trước khi rủ các cậu đi cùng – Chiharu ủ rũ, hai hàng mi cong cụp xuống - Tấy cả là tại tớ!

- Đừng tự trách mình, Chihara – Yamazaki ngắt lời – Dù sao bọn mình cũng đã có một chuyến đi thật vui, phải không nào? Giờ chúng ta chỉ đang làm một cuộc thám hiểm nho nhỏ. Biết đâu chúng ta lại tìm thấy một kho báu ở đây thì sao?

- Cậu thật là… Lúc này mà còn đùa được!

Chiharu cười toe toét. Yamazaki dịu dàng xoa đầu khiến gương mặt cô ửng đỏ. Anh nhẹ nhàng áp tay mình lên má Chiharu. Chiharu bối rối trước hành động kì lạ của cậu bạn. Bất ngờ, Yamazaki bẹo má cô và lè lưỡi châm chọc. Gương mặt của Chiharu trở nên méo mó. Cô đuổi theo Yamazaki đang vừa chạy vừa cười tinh quái.

Trò đùa của Yamazaki khiến sự hồi hộp, lo âu trong mọi người vơi bớt phần nào. Bầu không khí căng thẳng như dịu đi. Rika tủm tỉm:

- Thôi nào, hai người! Chúng ta đang tìm Meiling cơ mà?

- Chạy chậm kẻo ngã đấy!

Naoko rọi đèn pin về phía Chiharu và Yamazaki. Cô há hốc mồm kinh hãi. Một bóng đen khổng lồ đang ở ngay sau lưng Yamazaki, tưởng chừng như muốn nuốt chửng lấy cậu. Bàn tay run rẩy của Naoko đánh rơi cái bộp chiếc đèn xuống đất. Cô hét lên:

- COI CHỪNG!!!


***
Tuần sau phải thi rồi. Em học bài tiếp nha. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ em.:)

Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
matsukayukina
Ám Hành Ngự Sử
matsukayukina
Nữ
Clover leaves8 Viên (moneyTFC)1316
Tổng số bài gửi : 1074
Birthday : 21/02/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Sun Jun 24, 2012 12:59 am

@ Nita: Cám ơn bạn vì đã đóng góp cho forum 1 fanfic hay. Tiếp tục post nha, mình sẽ luôn ủng hộ topic.

@ Clo: Không có chị Jen thì ai sẽ cộng điểm cho Nita vậy bà?

@ Nita: Mình có thể gọi bạn là gì đây ^^?

Tài sản của matsukayukina

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Mon Jun 25, 2012 8:39 pm

matsukayukina đã viết:
@ Nita: Cám ơn bạn vì đã đóng góp cho forum 1 fanfic hay. Tiếp tục post nha, mình sẽ luôn ủng hộ topic.

@ Clo: Không có chị Jen thì ai sẽ cộng điểm cho Nita vậy bà?

@ Nita: Mình có thể gọi bạn là gì đây ^^?

Cảm ơn bạn Matsukayukina nhiều nha, cả Clo nữa. Mà cậu cứ gọi mình là bạn hay Nita đều được mà. Mình không phức tạp hóa vấn đề này lên đâu :)

Bây giờ mình up tiếp chap 5 và 6 nha. Chúc mọi người một ngày vui vẻ [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 830828

Chap.5:

Naoko cảnh báo mọi người nhưng đã quá muộn. Bóng đen trùm lên Chiharu và Yamazaki rồi lướt nhanh qua chỗ những người còn lại. Ánh sáng đèn pin tắt ngấm. Bóng tối phủ xuống lâu đài nhưng không thể che giấu nỗi sợ hãi của con người. Những tiếng la thất thanh vang lên trong đêm tối. Không gian như có gì đó đang chuyển động.

Đầu óc Sakura quay cuồng, toàn thân chao đảo, lắc lư theo sự rung chuyển dữ dội của toà lâu đài. Cô tuyệt vọng quờ quạng trong màn đêm dày đặc mong tìm kiếm một điểm tựa để giữ mình khỏi ngã. Một bàn tay nhỏ bé, run rẩy níu chặt áo Sakura.

Mặt đất ngừng rung động. Không gian đen kịt chìm trong yên lặng rồi như vỡ oà khi một tiếng động lớn phát ra.

- GIẢI TRỪ PHONG ẤN!!! The Glow!!

Những đốm sáng nhỏ xuất hiện, vây quanh Sakura. Cô cảm thấy yên tâm hơn khi nhận ra người nắm lấy áo cô từ nãy giờ là Tomoyo, phải, Tomoyo, và cũng chỉ có cô ấy mà thôi. Xung quanh hai người không còn ai khác. Đôi mắt thạch anh tím ánh lên sự sợ hãi. Tomoyo ngước nhìn Sakura đầy lo lắng:

- Tớ sợ quá! Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Mọi người đâu rồi?

- Bình tĩnh lại, Tomoyo! Chúng ta sẽ đi tìm các bạn.

Sakura cố trấn an Tomoyo dù mình cũng run sợ không kém. Tomoyo nắm chặt lấy tay Sakura. Tiếng bước chân khe khẽ vang lên. Những đốm sáng lặng lẽ bay theo hai người.

Trong lúc đó…

Syaoran đang dò dẫm từng bước. Anh men theo vách tường, tiến về phía trước. Sự rung chuyển của không gian khi nãy khiến Syaoran bị tách ra với mọi người. Thay vì lo sợ cho bản thân, Syaoran lại thấy lo lắng cho những người khác, đặc biệt là Sakura. Bản thân anh cũng không hiểu rõ tại sao mình lại lo cho cô ấy như vậy. Những cảm xúc kì lạ nhen nhúm trong tâm hồn anh.

Vô tình, Syaoran vấp phải một vật gì đó. Huỵch. Syaoran ngã đập mặt xuống đất. Anh từ từ đứng dậy, nhăn nhó lấy tay xoa mặt. Syaoran chưa kịp quay lại nhìn vật mình vừa vấp phải thì đã giật mình té ngã một lần nữa khi nghe thấy tiếng rú man rợ từ xa vọng lại. Mặc dù toàn thân ê ẩm nhưng Syaoran vẫn nhận ra tiếng kêu rất đỗi quen thuộc. Là giọng của Meiling.

Syaoran phóng như bay về phía trước dù không nhìn thấy gì, dù vấp ngã bao nhiêu lần. Em họ anh đang gặp nguy hiểm và Syaoran không thể bỏ mặc cô ấy.

Huỵch. Huỵch. Huỵch. Những âm thanh nặng nề, chua xót nối tiếp nhau trong không gian đang bị xáo động. Syaoran thầm rủa toà lâu đài với đầy “chướng ngại vật” trên đường đi. Sự an nguy của Meiling thôi thúc Syaoran bước nhanh hơn, vượt qua nỗi đau thể xác đang ngày một lớn mạnh.

Sau một thời gian lê lết trên đường đến mức không thể đi tiếp được nữa, Syaoran dừng lại. Anh nằm lăn ra và thở hồng hộc. Khắp người Syaoran bầm tím do vừa phải trải qua một cuộc hành trình đầy “gian khổ”. Mệt mỏi rã rời. Syaoran ngán ngẩm phó mặc mình cho số phận.

Tuy nhiên, có vẻ như Syaoran đã đến được nơi cần đến. Một ánh sáng mờ ảo lập loè trong đêm tối mịt mùng. Ánh sáng hắt ra từ chiếc đèn pin tạo thành vòng tròn. Vầng sáng ngày một rõ và lớn dần. Tiếng bước chân vang lên đều đều rất khẽ.

Syaoran ngồi bật dậy. Anh rút kiếm ra, sẵn sàng trong tư thế chiến đấu. Syaoran nín thở, chờ đợi. Lưỡi kiếm sắc bén sáng loá lên.

Thình thịch. Thình thịch. Tim Syaoran đập liên hồi, nhanh và mạnh, như muốn nhảy xổ ra khỏi lồng ngực. Syaoran bắt đầu hoang mang, lo lắng. Tiếng tim đập lớn đến mức lấn át tiếng bước chân của kẻ thù, khiến anh không sao nghe được mà chỉ có thể nhìn thấy vệt sáng hình tròn đang dần rõ nét.

Vầng sáng chuyển động chậm rãi rồi dừng lại trước Syaoran. Ánh sáng chiếu thẳng vào mặt anh. Syaoran lấy tay che mắt, bất lực huơ kiếm loạn xạ về phía trước. Một âm thanh trong trẻo phát ra từ sau ánh đèn:

- Syaoran? Anh đang làm gì vậy?

Syaoran ngước lên nhìn và bắt gặp ánh mắt ngây thơ của Meiling. Đôi mắt hồng ngọc sáng long lanh. Meiling lao đến ôm chầm lấy Syaoran. Chiếc đèn pin tuột khỏi tay. Bị bất ngờ, Syaoran loạng choạng rồi ngã xuống. Không may, đầu anh đập trúng chiếc đèn pin. Cốp. Đau điếng. Những ngôi sao nhỏ với đủ sắc màu lượn vòng vòng trên đầu Syaoran. Meiling nhẹ nhàng lấy tay xua chúng đi. Cô vực Syaoran dậy, giương đôi mắt ngây thơ vô số tội nhìn anh đầy cảm thông:

- Sao người anh lại bầm dập thế này?

- Không sao. Là do anh xui xẻo…

Syaoran nuốt nước mắt trả lời. Mặt anh rúm ró, nhăn lại như khỉ ăn ớt. Đầu Syaoran u một cục nhưng anh không để tâm. Syaoran cố quên đi nỗi đau khủng khiếp đang gặm nhấm cơ thể anh. Bấy giờ anh mới chú ý đến Meiling:

- Em không sao chứ? Anh nghe thấy tiếng em hét.

Syaoran hỏi han ân cần làm mặt Meiling thoáng đỏ. Cô nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên vốn có, mỉm cười:

- Em vẫn ổn. Sau khi chạy một mạch vào trong lâu đài, em mới phát hiện ra quanh mình chẳng có ai nên hơi sợ.

- Hơi sợ mà phải hét toáng lên à? – Syaoran tặc lưỡi. Anh khẽ nhún vai và nở một nụ cười méo mó khi nhận được cái lườm nguýt của Meiling.

- Em còn tìm thấy một thứ rất kì lạ.

Meiling nói rồi kéo tay Syaoran. Ánh đèn pin rọi xuống lối đi. Syaoran và Meiling đang vượt qua một hành lang rộng, bằng phẳng. Syaoran ngờ ngợ. Nó khác hẳn với con đường đầy cạm bẫy, nguy hiểm rình rập Syaoran vừa đi qua. Giống như một sự sắp đặt cố ý của ai đó. Kẻ nào lại chơi ác với anh như vậy?

Biết bao câu hỏi đè nặng lên tâm trí Syaoran. Anh sẽ sớm tìm được lời giải đáp cho mọi nghi vấn của mình, sẽ rất nhanh thôi.

******************************************************************

Chap.6:

- Đây chính là thứ em muốn anh xem!

Meiling chiếu đèn pin về phía trước. Syaoran sửng sốt. Một lồng kính khổng lồ chứa đầy nước hiện ra trước mắt anh. Bất ngờ hơn, bên trong lồng kính là một cô gái. Mái tóc vàng dài nổi bồng bềnh dưới nước, hai mắt nhắm chặt lại như đang say ngủ.

Đó không phải là một cô gái bình thường. Syaoran há hốc mồm, cặp đồng tử màu hổ phách căng ra. Phần thân dưới của cô gái là một chiếc đuôi cá lớn màu xanh lục. Syaoran thốt lên kinh ngạc:

- Một mỹ nhân ngư trong lồng kính?!

- Phải, và câu chuyện về nàng tiên cá là có thật!

Meiling mỉm cười, bước đến bên Syaoran. Syaoran quay lại và giật mình thảng thốt. Một thứ ánh sáng đỏ ma quái xuất hiện phía sau Meiling.

- NGUY HIỂM!!!

Syaoran đẩy Meiling ra, tung một cú đá lên không trung. Ánh sáng đỏ vụt tắt.

- Biến mất rồi… - Syaoran nhíu mày.

- Gì cơ? Meiling nhìn anh, ngơ ngác.

- Cẩn thận!!

Syaoran xoay người lại, áp lưng vào Meiling. Tay nắm chặt thanh kiếm, anh đảo mắt nhìn quanh với sự cảnh giác cao độ. Không gian vẫn chìm trong màu đen u ám. Bóng tối nặng nề đè lên cảnh vật.

Một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng Syaoran. Anh quay ra, mắt dán chặt vào lồng kính đầy nghi ngờ.

- Hình như cô ta vừa nhìn anh – Syaoran chỉ tay vào người cá.

- Làm gì có chuyện đó! Hai mắt cô ấy vẫn nhắm chặt mà!

- Suỵt!!!

Syaoran đưa tay bịt miệng Meiling. Hai người dỏng tai lắng nghe. Văng vẳng đâu đây tiếng nhạc du dương, êm ái. Một giọng hát trong trẻo cất lên. Syaoran có một cảm giác mơ hồ khó tả. Âm thanh trầm bổng ấy tưởng chừng như vọng lại từ nơi rất xa nhưng cũng giống như đang ở ngay bên tai vậy.

Đột nhiên, Syaoran thấy buồn ngủ ghê gớm. Hai mắt trĩu nặng. Syaoran lảo đảo rồi ngã xuống. Meiling đỡ lấy anh, hốt hoảng:

- Anh sao thế?

Bỗng Meiling giật nảy người. Có thứ gì đó nhơn nhớt, ướt át vừa chạm vào chân cô. Meiling từ từ quay người lại.

- Á Á Á Á Á Á…

* * *

- Này, hình như tớ vừa nghe thấy tiếng hét của Meiling.

- Uhm, tớ cũng nghe thấy.

- Ở gần đây thôi!

Naoko kéo Rika chạy đến nơi phát ra tiếng kêu. Họ thấy Syaoran và Meiling đang nắm bất tỉnh trên nền nhà. Hai người tìm cách lay bạn dậy.

Sau một hồi dùng đủ các biện pháp đặc biệt: bẹo má, bóp mũi, cù…, cuối cùng Rika và Naoko cũng làm cho Meiling, Syaoran tỉnh lại.

Bỗng Naoko nắm lấy tay Syaoran, run rẩy. Có gì đó chuyển động trong bóng tối, không chỉ một mà rất nhiều thứ nhưng cô không thể xác định rõ chúng là gì. Những con mắt đỏ lòm xuất hiện xung quanh họ. Một tràng cười ma quái vang lên:

- HAHAHA… HIHIHI… HEHEHE… HOHOHO…

Meiling ôm bụng cười theo:

- Kẻ nào cười quái đản vậy?

Syaoran cố nín cười vì anh biết, trong tình trạng này mà cười thì thật lố bịch. Anh thận trọng đưa mắt nhìn quanh đồng thời lấy tay che chắn cho các bạn.

Bốn người đứng nép vào nhau. Từ dưới mặt đất trồi lên những sinh vật đen sì kì lạ. Chúng có hình dạng giống cá nhưng lại đứng thẳng như người, chỉ có phần đuôi cá chạm đất. Hai vây dài hơn cá bình thường, cứng và nhọn.

Tiếng nhạc xập xình nổi lên ầm ĩ. Bốn người bịt chặt tai lại nhưng vẫn không thoát khỏi âm thanh rùng rợn đó. Đầu họ đau dữ dội. Thứ âm thanh chát chúa, chói tai len lỏi vào óc, còn kinh dị hơn cả tiếng la hét của Sakura.

Những chiếc đuôi cá khẽ rung rung, nhún nhảy trên mặt đất. Bầy cá xoay tròn, nhảy múa theo điệu nhạc và không ngừng cất lên những tiếng kêu kì quái:

- KHẸC KHẸC KHẸC… KHỤC KHỤC KHỤC… ẶC ẶC ẶC…

Đến lúc này thì không ai nhịn cười nổi dù đầu họ đau như búa bổ. Syaoran rối trí vô cùng. Anh không thể tập trung được bởi điệu nhạc ghê rợn cùng những hành động “ngộ nghĩnh” của lũ cá.

Syaoran cố lấy lại bình tĩnh quan sát tình hình. Bầy cá đang vây quanh họ và ngày càng tiến gần họ hơn. Syaoran rút kiếm và lá bùa “Phong” ra. Một luồng gió mạnh nổi lên, hất tung bầy cá vào không trung. Chúng lồm cồm bò dậy, lũ lượt kéo về phía bốn người.

Syaoran để ba người còn lại chạy đi, còn anh ở đây giữ chân chúng. Syaoran một mình chiến đấu với bầy cá nhưng không hề tỏ ra nao núng, run sợ. Thanh kiếm lướt nhẹ qua bầy cá, chém từng con thành hai mảnh. Những con khác vẫn ngoan cố bủa vây Syaoran. Chúng ngày càng xuất hiện nhiều hơn. Không chịu bỏ cuộc, Syaoran vung kiếm chém liên tiếp vào bầy cá đồng thời lui dần về phía sau.

Trong khi đó, Meiling dẫn Rika và Naoko chạy trốn khỏi lũ cá quái gở. Tuy nhiên, chúng không buông tha họ. Những con cá nổi lên trên mặt đất, chặn đường đi của ba người. Chúng có ở khắp nơi. Không chỉ trồi lên từ dưới mặt đất, chúng còn chui ra từ hai bên tường, bay qua bay lại trong không trung.

Meiling vừa đối phó với lũ cá, vừa tìm cách bảo vệ hai người bạn. Rika và Naoko cũng dùng đủ thứ vũ khĩ, từ đèn, sách đến ba lô để đập cá nhưng vô ích. Bầy cá quá đông. Chỉ với sức của ba người, không thể đánh bại chúng.

Syaoran dần kiệt sức, cả Rika, Naoko và Meiling cũng khó mà cầm cự nổi. Từng người. từng người ngã gục xuống nền đất lạnh trong nỗi khiếp đảm kinh hoàng, giữa bóng tối sâu thẳm đáng sợ. Tương lai mờ mịt. Điều gì đang chờ đợi họ ở phía trước, không ai có thể biết được (trừ tác giả [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 565804 ).

Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
matsukayukina
Ám Hành Ngự Sử
matsukayukina
Nữ
Clover leaves8 Viên (moneyTFC)1316
Tổng số bài gửi : 1074
Birthday : 21/02/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Wed Jun 27, 2012 2:18 am

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Syaoran đang dò dẫm từng bước. Anh men theo vách tường, tiến về phía trước. Sự rung chuyển của không gian khi nãy khiến Syaoran bị tách ra với mọi người. Thay vì lo sợ cho bản thân, Syaoran lại thấy lo lắng cho những người khác, đặc biệt là Sakura. Bản thân anh cũng không hiểu rõ tại sao mình lại lo cho cô ấy như vậy. Những cảm xúc kì lạ nhen nhúm trong tâm hồn anh.

Syaoran ngây thơ quá nhỉ, thích Sakura mà không biết ^^.

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Vô tình, Syaoran vấp phải một vật gì đó. Huỵch. Syaoran ngã đập mặt xuống đất. Anh từ từ đứng dậy, nhăn nhó lấy tay xoa mặt. Syaoran chưa kịp quay lại nhìn vật mình vừa vấp phải thì đã giật mình té ngã một lần nữa khi nghe thấy tiếng rú man rợ từ xa vọng lại. Mặc dù toàn thân ê ẩm nhưng Syaoran vẫn nhận ra tiếng kêu rất đỗi quen thuộc. Là giọng của Meiling.

Syaoran phóng như bay về phía trước dù không nhìn thấy gì, dù vấp ngã bao nhiêu lần. Em họ anh đang gặp nguy hiểm và Syaoran không thể bỏ mặc cô ấy.

Huỵch. Huỵch. Huỵch. Những âm thanh nặng nề, chua xót nối tiếp nhau trong không gian đang bị xáo động. Syaoran thầm rủa toà lâu đài với đầy “chướng ngại vật” trên đường đi. Sự an nguy của Meiling thôi thúc Syaoran bước nhanh hơn, vượt qua nỗi đau thể xác đang ngày một lớn mạnh.

Chỗ tô đậm, gạch dưới: Tội nghiệp sama quá TT^TT.
Chỗ còn lại: Tính cách của Syaorna trong đây vẫn vô cùng có tar1ch nhiệm và dũng cảm [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 830828

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Syaoran ngồi bật dậy. Anh rút kiếm ra, sẵn sàng trong tư thế chiến đấu. Syaoran nín thở, chờ đợi. Lưỡi kiếm sắc bén sáng loá lên.

Phản xạ tốt, rất tài tình ^^, nhưng tài tình hơn nữa là Syaoran vẫn có thể cất kiếm trong bộ đồ bơi gjg

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Một tràng cười ma quái vang lên:

- HAHAHA… HIHIHI… HEHEHE… HOHOHO…

Meiling ôm bụng cười theo:

- Kẻ nào cười quái đản vậy?

Syaoran cố nín cười vì anh biết, trong tình trạng này mà cười thì thật lố bịch. Anh thận trọng đưa mắt nhìn quanh đồng thời lấy tay che chắn cho các bạn.

CÁi giọng cười này hơi giống giọng cười của một đứa bạn của mình [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 38771 .

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Những chiếc đuôi cá khẽ rung rung, nhún nhảy trên mặt đất. Bầy cá xoay tròn, nhảy múa theo điệu nhạc và không ngừng cất lên những tiếng kêu kì quái:

- KHẸC KHẸC KHẸC… KHỤC KHỤC KHỤC… ẶC ẶC ẶC…

Đến lúc này thì không ai nhịn cười nổi dù đầu họ đau như búa bổ. Syaoran rối trí vô cùng. Anh không thể tập trung được bởi điệu nhạc ghê rợn cùng những hành động “ngộ nghĩnh” của lũ cá.

Cái này mình thấy giống âm thanh của con khỉ, của một người mới bị đấm vào bụng và của một người đang bị bóp cổ ^^.

Chap này làm mình thấy Syapran có vẻ bị dìm hàng dữ quá, mong chap sau ảnh phong độ hơn . Tiếp tục nha Nita ^^.

p/s: Cứ gọi mình là Yu (hay Mat hay Matsu) ha ^^.

Tài sản của matsukayukina

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Wed Jun 27, 2012 4:21 am

matsukayukina đã viết:
Nita Nimako Tomasu đã viết:
Syaoran đang dò dẫm từng bước. Anh men theo vách tường, tiến về phía trước. Sự rung chuyển của không gian khi nãy khiến Syaoran bị tách ra với mọi người. Thay vì lo sợ cho bản thân, Syaoran lại thấy lo lắng cho những người khác, đặc biệt là Sakura. Bản thân anh cũng không hiểu rõ tại sao mình lại lo cho cô ấy như vậy. Những cảm xúc kì lạ nhen nhúm trong tâm hồn anh.

Syaoran ngây thơ quá nhỉ, thích Sakura mà không biết ^^.

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Vô tình, Syaoran vấp phải một vật gì đó. Huỵch. Syaoran ngã đập mặt xuống đất. Anh từ từ đứng dậy, nhăn nhó lấy tay xoa mặt. Syaoran chưa kịp quay lại nhìn vật mình vừa vấp phải thì đã giật mình té ngã một lần nữa khi nghe thấy tiếng rú man rợ từ xa vọng lại. Mặc dù toàn thân ê ẩm nhưng Syaoran vẫn nhận ra tiếng kêu rất đỗi quen thuộc. Là giọng của Meiling.

Syaoran phóng như bay về phía trước dù không nhìn thấy gì, dù vấp ngã bao nhiêu lần. Em họ anh đang gặp nguy hiểm và Syaoran không thể bỏ mặc cô ấy.

Huỵch. Huỵch. Huỵch. Những âm thanh nặng nề, chua xót nối tiếp nhau trong không gian đang bị xáo động. Syaoran thầm rủa toà lâu đài với đầy “chướng ngại vật” trên đường đi. Sự an nguy của Meiling thôi thúc Syaoran bước nhanh hơn, vượt qua nỗi đau thể xác đang ngày một lớn mạnh.

Chỗ tô đậm, gạch dưới: Tội nghiệp sama quá TT^TT.
Chỗ còn lại: Tính cách của Syaorna trong đây vẫn vô cùng có tar1ch nhiệm và dũng cảm [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 830828

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Syaoran ngồi bật dậy. Anh rút kiếm ra, sẵn sàng trong tư thế chiến đấu. Syaoran nín thở, chờ đợi. Lưỡi kiếm sắc bén sáng loá lên.

Phản xạ tốt, rất tài tình ^^, nhưng tài tình hơn nữa là Syaoran vẫn có thể cất kiếm trong bộ đồ bơi gjg

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Một tràng cười ma quái vang lên:

- HAHAHA… HIHIHI… HEHEHE… HOHOHO…

Meiling ôm bụng cười theo:

- Kẻ nào cười quái đản vậy?

Syaoran cố nín cười vì anh biết, trong tình trạng này mà cười thì thật lố bịch. Anh thận trọng đưa mắt nhìn quanh đồng thời lấy tay che chắn cho các bạn.

CÁi giọng cười này hơi giống giọng cười của một đứa bạn của mình [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 38771 .

Nita Nimako Tomasu đã viết:
Những chiếc đuôi cá khẽ rung rung, nhún nhảy trên mặt đất. Bầy cá xoay tròn, nhảy múa theo điệu nhạc và không ngừng cất lên những tiếng kêu kì quái:

- KHẸC KHẸC KHẸC… KHỤC KHỤC KHỤC… ẶC ẶC ẶC…

Đến lúc này thì không ai nhịn cười nổi dù đầu họ đau như búa bổ. Syaoran rối trí vô cùng. Anh không thể tập trung được bởi điệu nhạc ghê rợn cùng những hành động “ngộ nghĩnh” của lũ cá.

Cái này mình thấy giống âm thanh của con khỉ, của một người mới bị đấm vào bụng và của một người đang bị bóp cổ ^^.

Chap này làm mình thấy Syapran có vẻ bị dìm hàng dữ quá, mong chap sau ảnh phong độ hơn . Tiếp tục nha Nita ^^.

p/s: Cứ gọi mình là Yu (hay Mat hay Matsu) ha ^^.

Hi hi. Khi mình đọc tác phẩm mình cũng thấy thế. Đấy là thành phẩm của trí tưởng tượng của tác giả ( là một người khác không phải mem trên đây. Nhưng yên tâm đi, mình đã xin phép " khổ chủ" trước khi đăng lên đây rồi và tác giả đồng ý => câu này hơi thừa nhỉ :D ), bởi thế mình cũng... ngồi đọc tiếp vậy. :)

Mình xin up tiếp chap 7 nha. Have a nice day [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 830828


Chap 7

Nghe thấy tiếng la hét của các bạn, Sakura và Tomoyo vội vã chạy về phía phát ra tiếng kêu. Đầu óc Sakura trở nên trống rỗng, cô hoàn toàn chẳng thể suy nghĩ được gì. Điều duy nhất mà cô biết là cần phải cứu các bạn và thoát khỏi nơi này.

Bóng tối dày đặc bủa vây lấy hai người. Ánh sáng yếu ớt của “The Glow” không đủ để xua tan bóng tối và nỗi sợ hãi của con người. Không gian lại một lần nữa bị biến động. Bức tường hai bên như giãn ra. Mặt đất dưới chân Sakura rạn nứt, sụp xuống. Sakura nắm chặt lấy tay Tomoyo, kéo cô chạy khỏi đó.

- The Fly!! – Sakura hô to câu thần chú.

Một đôi cánh trắng muốt mọc ra trên thân trượng. Sakura và Tomoyo kịp leo lên đó trước khi mặt đất dưới chân họ hoàn toàn sụp đổ. Sakura vừa bay vừa cẩn thận tránh những mảng tường lở rơi xung quanh. Quang cảnh sau lưng cô chỉ là một đống hoang tàn, đổ nát.

Sakura bay với tốc độ nhanh nhất có thể. Những chiếc lông vũ rụng rơi lả tả. Mặt đất ngừng chấn động. Những bức tường cũng không còn đổ ập xuống nữa. Sakura bay chậm lại, thở phào nhẹ nhõm. Cô và Tomoyo đã ra khỏi vùng nguy hiểm. Xung quanh hai người yên tĩnh đến lạ thường.

Bỗng cây trượng rung lên, lao vun vút về phía trước. Như có một ma lực bí ẩn tác động, Sakura và Tomoyo bị đẩy đi với tốc độ chóng mặt. Sakura không thể kiểm soát được cây trượng, chỉ còn biết bám chặt vào nó để không bị rơi xuống.

Cây trượng phóng đi nhanh rồi dừng lại đột ngột, hát tung hai người xuống. Sakura ngã chổng vó, mình mẩy ê ẩm. Tomoyo tiếp đất an toàn nhờ Sakura làm “đệm” bên dưới. Tomoyo vội kéo Sakura dậy, xin lỗi rối rít. Hai người đứng lên phủi bụi rồi quan sát xung quanh.

Không gian bừng sáng, bóng tối bị đẩy lùi, biến mất hoàn toàn. Sakura và Tomoyo đang đứng trong một căn phòng rộng lớn, sang trọng, đèn thắp sáng trưng. Nền nhà lát đá hoa cương. Tường và trần nhà đều dát vàng lấp lánh. Căn phòng tràn ngập ánh sáng đến chói loà.

Một lồng kính khổng lồ đặt chính giữa phòng. Sakura như không tin vào mắt mình. Nàng tiên cá xinh đẹp với mái tóc vàng óng ả và chiếc đuôi màu xanh lục mà Sakura đã gặp trong mơ ấy, đang hiện diện tại đây, ngay trong lồng kính này. Hai mắt nàng nhắm nghiền. Cả cơ thể nhỏ bé ngập trong nước.

Sakura đặt tay lên lông kính, ngắm nàng tiên cá thật lâu. Bỗng đôi mắt người cá mở to, trợn trừng nhìn Sakura. Sakura giật mình lùi về phía sau. Không phải đôi mắt xanh sâu thẳm tựa đáy biển, mà là đôi mắt đỏ đục ngầu. Người cá nhếch mép cười man rợ.

- Sakura, giúp tớ với! - Tomoyo thất kinh kêu lên - Tớ cảm thấy không ổn lắm!

Người Tomoyo trở nên mờ nhạt dần. Sakura hốt hoảng chạy đến, ôm lấy Tomoyo. Bàn tay cô đâm xuyên qua người Tomoyo. Tomoyo run rẩy, nước mắt chực trào ra.

- Tớ sắp biến mất rồi phải không?

Giọng nói và hơi thở của Tomoyo yếu dần. Cô cảm giác mình như không hề tồn tại. Lòng Sakura quặn đau, tim như thắt lại. Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má. Hình ảnh Tomoyo nhoè đi. Sakura gào lên, giọng khản đục:

- Đừng, Tomoyo!! Đừng bỏ rơi tớ…

Cô vươn tay về phía Tomoyo, cố níu giữ bạn mình nhưng vô ích. Tomoyo đang ở ngay trước mặt cô mà cô không thể chạm tới. Sakura quỵ xuống đầy bất lực. Cô phải làm sao để cứu các bạn đây? Từng người, từng người một, đang dần rời xa cô.

Nhìn Sakura đau đớn, tuyệt vọng, Tomoyo cũng khổ sở không kém. Trái tim cô như bị dao cứa khi những giọt nước mắt của Sakura tuôn rơi không ngừng, khi cơ thể cô dần trở nên trong suốt. Tomoyo đặt tay lên vai bạn mà không hề có cảm giác gì. Nghĩ đến Sakura, Tomoyo cố nén cơn hoảng loạn trong mình lại, mỉm cười buồn bã. Cô hi vọng Sakura có thể cứu được cô và tất cả mọi người, một tia hi vọng mong manh le lói trong tâm hồn rỉ máu.

- Nếu-là-Sakura-thì-tuyệt-đối-không-có-vấn-đề…

Cơ thể Tomoyo hoàn toàn biến mất, chỉ còn giọng nói văng vẳng bên tai Sakura. Tim Sakura chùng xuống, lòng cô nặng trĩu. Nước mắt ngừng rơi, khuôn mặt cô trở nên thất thần. Đôi mắt xanh lục bảo mờ đi.

Sakura từ từ đứng dậy, quay sang nhìn lồng kính. Một nụ cười nham hiểm nở trên môi người cá. Khắp người cô ta gai nhọn mọc tua tủa. Lồng kính nứt ra rồi vỡ tan, nước tràn xuống ào ạt. Sakura vội nhảy lên trượng và bay cao.

Khi định thần nhìn lại, Sakura thấy người cá cũng đang lơ lửng trên không trung. Giờ trông cô ta chẳng khác nào một con thuỷ quái xấu xí với những gai nhọn đầy nguy hiểm trên người. Quái vật nhe nanh nhìn Sakura cười hô hố.

Sakura tự trấn an mình: “Bình tĩnh, cô ta không phải ma, mà là quái vật! Không phải ma…”. Cô lặng lẽ khóc thầm: “Hic, ma với quái vật có khác gì nhau đâu, đều đáng sợ cả!!!”. Cô thận trọng nhìn con thuỷ quái.

- Chính ngươi đã hại các bạn ta, đúng không? – Sakura nghiến răng ken két - Tại sao???!!!

- Tại sao à? – Quái vật rít lên – Ta hận con người, hận tên hoàng tử đã phản bội ta. Ta muốn trả thù tất cả!!!

- Vậy ra truyền thuyết về người cá lá có thật?

- Đó chỉ là câu chuyện do loài người ngu ngốc các ngươi thêu dệt nên – Quái vật bật cười, để lộ hàm răng trắng xoá khiến Sakura phải lấy tay che mắt vì chói quá – Thay vì chấp nhận biến thành bọt biển, ta đã giết hoàng tử để đổi lấy mạng sống của mình. Ta không muốn hắn được sống hạnh phúc mà ta phải chết trong đau khổ. Còn ngươi – Quái vật chỉ tay vào Sakura, một bàn tay nhớp nhúa với màng dày bao bọc – ngươi có khuôn mặt giống hệt ả đàn bà đó, đứa con gái trơ trẽn đã cướp đi hoàng tử của ta, tình yêu của ta. Ta căm hận tất cả!!! Ta phải trả thù!!!

- Ta sẽ không để ngươi được toại nguyện đâu – Sakura nhìn thẳng vào quái vật, giọng đanh thép.

- Oh, ngươi sẽ làm gì ta nào? – Quái vật nhún vai, cười khẩy – Xem đây…

Những khối nước hình tròn xuất hiện trước con mắt sững sờ, kinh ngạc của Sakura. Cô đứng chết trân nhìn khối nước. Mọi chuyện đang diễn ra đúng như trong giấc mơ của cô.

(To be continue... [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 408909 )

Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
matsukayukina
Ám Hành Ngự Sử
matsukayukina
Nữ
Clover leaves8 Viên (moneyTFC)1316
Tổng số bài gửi : 1074
Birthday : 21/02/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Fri Jun 29, 2012 7:28 am

[quote="Nita Nimako Tomasu] - Nếu-là-Sakura-thì-tuyệt-đối-không-có-vấn-đề… [/quote]

Tomoyo vẫn dễ thương nhỉ, luôn khiến người khác an tâm hơn. NHưng trong tình hìỉnh này thì chắc Sakura yên tâm được không nhỉ ^^?

[quote="Nita Nimako Tomasu] – Thay vì chấp nhận biến thành bọt biển, ta đã giết hoàng tử để đổi lấy mạng sống của mình. Ta không muốn hắn được sống hạnh phúc mà ta phải chết trong đau khổ. [/quote]

Ú ú ú ú ú, hay quá, tui luôn muốn được đọc câu chuyện về nàng tiên cá khi nàng vi mình mà giết chết tình yêu ^^.

[quote="Nita Nimako Tomasu] Còn ngươi – Quái vật chỉ tay vào Sakura, một bàn tay nhớp nhúa với màng dày bao bọc – ngươi có khuôn mặt giống hệt ả đàn bà đó, đứa con gái trơ trẽn đã cướp đi hoàng tử của ta, tình yêu của ta. Ta căm hận tất cả!!! Ta phải trả thù!!! [/quote]

Tình yêu của bả mà bả lại giết ="=.

Nói chung là chap này miêu tả nội tâm của Sakura hay và hợp lý ^^ (nhất là cái khúc ma và yêu quái). Mong chap mới ^^.

Tài sản của matsukayukina

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Sat Jun 30, 2012 5:16 am

matsukayukina đã viết:
[quote="Nita Nimako Tomasu] - Nếu-là-Sakura-thì-tuyệt-đối-không-có-vấn-đề…

Tomoyo vẫn dễ thương nhỉ, luôn khiến người khác an tâm hơn. NHưng trong tình hìỉnh này thì chắc Sakura yên tâm được không nhỉ ^^?

[quote="Nita Nimako Tomasu] – Thay vì chấp nhận biến thành bọt biển, ta đã giết hoàng tử để đổi lấy mạng sống của mình. Ta không muốn hắn được sống hạnh phúc mà ta phải chết trong đau khổ.

Ú ú ú ú ú, hay quá, tui luôn muốn được đọc câu chuyện về nàng tiên cá khi nàng vi mình mà giết chết tình yêu ^^.

[quote="Nita Nimako Tomasu] Còn ngươi – Quái vật chỉ tay vào Sakura, một bàn tay nhớp nhúa với màng dày bao bọc – ngươi có khuôn mặt giống hệt ả đàn bà đó, đứa con gái trơ trẽn đã cướp đi hoàng tử của ta, tình yêu của ta. Ta căm hận tất cả!!! Ta phải trả thù!!!
Tình yêu của bả mà bả lại giết ="=.

Nói chung là chap này miêu tả nội tâm của Sakura hay và hợp lý ^^ (nhất là cái khúc ma và yêu quái). Mong chap mới ^^.

ôi. Từ đầu đến giờ chỉ có Mat là ủng hộ mình nhiệt tình nhất. Cảm ơn Mat nha [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 359146

Hôm nay rảnh rỗi mình up tiếp chap 8 nha. Chúc mọi người một ngày tốt lành [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 830828


Chap.8:

Chuyện gì phải đến cuối cùng cũng đến. Giấc mơ đã biến thành sự thật. Yamazaki, Chiharu, Naoko, Rika, Meiling và Tomoyo đang ở ngay trước mắt Sakura, bên trong những khối nước lạnh lẽo. Những đôi môi thâm lại, tím ngắt. Da họ tái xanh, nhợt nhạt, không còn hồng hào như trước. Họ đã phải ngâm mình trong nước khá lâu, với những dây gai quấn chằng chịt quanh người. Tuy nhiên, hiện thực có chút khác biệt so với giấc mơ: Không có Syaoran ở trong những khối nước ấy.

- Thế nào? – Quái vật khẽ nhếch mép – Ngươi sẽ làm gì khi mạng sống của những đứa trẻ kia đang nằm trong tay ta?

Bàn tay nhớp nhúa của con thuỷ quái chuyển động nhẹ nhàng, vẽ thành một vòng tròng mờ ảo trong không khí. Mụ đang dùng phép điều khiển những sợi dây gai, làm chúng quấn chặt vào sáu người hơn. Những giọt máu đỏ thẫm chảy ra, làm vẩn đục nước. Mặt họ tái đi, nhưng họ không hề thốt ra một tiếng kêu nào. Không la hét. Các bạn Sakura đang rơi vào trạng thái hôn mê. Họ không còn ý thức nhưng cơ thể họ vẫn cảm nhận được đau đớn.

Lòng Sakura thắt lại. Mới đây, mọi người vẫn còn cười đùa, nói chuyện vui vẻ với nhau, vậy mà giờ họ chỉ là những cái xác bất động. Nếu Sakura tấn công thuỷ quái, mụ sẽ hành hạ các bạn cô. Rõ ràng tình thế đang cực kì bất lợi cho Sakura. Cô mím chặt môi. Chỉ còn một cách để thoát khỏi tình trạng này.

- Ta sẽ - Sakura hét lớn - Chạy!!!

Sakura bỏ chạy té khói. Chính xác hơn là bay. Cô đang bay rất nhanh, vượt qua mặt thuỷ quái và lao ra ngoài. Đôi cánh trắng phải hoạt động hết công suất, xé gió lao đi vun vút. Sức nóng trên trượng như đốt cháy bầu không khí xung quanh. Một luồng khói xám bốc lên, bụi bay mù mịt khiến thuỷ quái không nhìn thấy gì. Khi mụ có thể mở mắt ra thì Sakura đã bay mất.

Con quái vật tức điên lên. Mụ gân cổ hét nhưng tiếng hét vẫn chưa đủ lớn bằng giọng Sakura.

- Lính đâu?! Mau bắt con bé đó lại!!

Một đàn cá đông nghịt xuất hiện, ồ ạt đuổi theo Sakura. Sakura tăng tốc, cô càng bay nhanh hơn. Cuộc rượt đuổi diễn ra hết sức gay go, quyết liệt, giữa binh đoàn cá và thủ lĩnh thẻ bài - Sakura.

Tại một nơi khác trong lâu đài. Syaoran cũng đang phải vật lộn với lũ cá. Anh dần kiệt sức rồi thiếp đi vì mệt. Khi tỉnh lại, Syaoran thấy mình đang được đàn cá khiêng đi đâu đó. Vừa đi chúng vừa hò hét điên loạn. Syaoran khẽ cựa mình làm chúng ngã lăn ra, còn bị Syaoran đè lên đến ngộp thở.

Nhận được hiệu lệnh mới từ chủ, lũ cá vội vã chạy đi, bỏ mặc Syaoran lại đó. Syaoran tưởng lũ cá sợ mình nên chạy tán loạn. Vẻ đắc thắng lộ rõ trên gương mặt anh. Syaoran thấy tự tin và sung sức hơn bao giờ hết. Anh đứng dậy vươn vai rồi tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm các bạn của mình.

Sau một hồi lượn quanh lâu đài, Sakura đã thấm mệt, không bay nổi nữa. Đôi cánh trên trượng cũng te tua, chỉ còn lại vài chiếc lông vũ rách nát. Sakura ngã khỏi trượng, đầu đập vào vật cứng đau điếng. Cô khóc ré lên, đầu u một cục to tướng.

Tiếng khóc ngừng bặt khi Sakura nhận ra thứ mình va phải là một chiếc đầu lâu. Một chiếc đầu lâu trắng với những khúc xương nằm lăn lóc bên cạnh. Hộp sọ xuất hiện những vết nứt rồi vỡ tan. Mặt Sakura xanh mét. Cô cứng họng không thốt được câu nào.

Một bàn tay xanh ngắt đập vào vai Sakura. Lạnh đến nổi da gà. Tay người không thể lạnh như vậy được. Sakura rùng mình. Hay đó là… bàn tay của… người chết? Sakura sợ hãi la lên. Tiếng hét của cô làm rung chuyển cả toà lâu đài. Những bức tường xung quanh không chịu đựng được, bắt đầu rạn nứt rồi đổ ập xuống. Từ phía sau Sakura vọng ra tiếng nói:

- Bình tĩnh nào, Sakura! Là tớ, Syaoran đây.

Sakura quay lại nhìn. Syaoran đứng đó, mỉm cười nhìn cô. Sakura mừng rỡ chạy đến định ôm chầm lấy Syaoran. Cô chợt khựng lại. Có gì đó khang khác. Syaoran có vẻ không bình thường. Từ đôi bàn tay lạnh toát đến giọng nói khản đục. Không giống Syaoran chút nào. Kì lạ nhất là đôi mắt. Đôi mắt ấy…

Sakura giật mình lùi lại.

- Ngươi… ngươi không phải Syaoran!!

- Oh, ngươi đã nhận ra rồi sao?

Vỏ bọc Syaoran bên ngoài bị xé bỏ, để lộ bộ da xanh lét, sần sùi với nhữung chiếc vẩy cả nhỏ li ti và chiếc đuôi khổng lồ đầy gai nhọn. Đúng như Sakura nghĩ, con thuỷ quái đã đóng giả Syaoran để lừa gạt cô.

- Ta đã hoá trang rất kĩ, sao ngươi lại nhận ra nhỉ?

- Vì Syaoran mà ta biết – Sakura chầm chậm nói – là người… cực kì dễ thương. Cậu ấy có đôi mắt màu hổ phách ấm áp chứ không đỏ đục lạnh lẽo như ngươi. Giờ thì… The Wood!!

Sakura nhanh chóng thi triển phép thuật trước khi thuỷ quái kịp hành động. Lá bài “The Wood” do cô triệu hồi tạo ra một sợi dây leo dài và chắc quấn chặt quanh người thuỷ quái khiến mụ không sao cựa quậy nổi. Sakura tiến đến chỗ mụ.

- Ta muốn biết, tại sao ngươi lại biến thành thế này?

- Lí do thật đơn giản – Quái vật thản nhiên cười - Để có thể giết hoàng tử, ta đã bán linh hồn cho quỷ dữ. Vì thế, sau khi thực hiện được ý đồ của mình, ta cũng biến thành quỷ. Ta đã giết những người thân của hoàng tử và những ai dám bén mảng tới chỗ này. Ta hận con người! Chúng phải trả giá vì những gì đã gây ra cho ta, thuỷ cung của ta.

Quái vật cười phá lên. Nụ cười có gì đó thật mỉa mai, chua xót. Sakura nhíu mày. Cô nhớ lại lời cầu cứu của nàng tiên cá cô gặp trong mơ.

- Không đúng – Sakura nhìn sâu vào đôi mắt đỏ của thuỷ quái - Thực ra cô rất yêu mến con người, yêu hoàng tử. Vì quá ân hận về những gì gây ra cho hoàng tử nên cô đã tự biến mình thành quái vật. Cô cần có ai đó giúp đỡ, kéo mình ra khỏi cơn u mê này.

- CÂM MIỆNG!!!

Quái vật rít lên. Mụ trừng măt nhìn Sakura. Toàn thân mụ run lên. Phựt. Sợi dây dày đứt thành nhiều đoạn, rơi xuống đất. Chớp thời cơ, con thuỷ quái lao vào Sakura một cách điên cuồng. Mụ giờ móng vuốt sắc nhọn lên, toan tấn công Sakura. Do quá bất ngờ, Sakura không kịp đánh trả. Cô chỉ còn cách lấy tay đỡ. Đúng lúc ấy, một bóng người xuất hiện.

Phập. Móng vuốt găm sâu vào thanh kiếm. Lưỡi kiếm sáng loá lên. Sakura sững sờ, bàng hoàng. Một bóng người quen thuộc đang đứng trước mặt cô: Syaoran.

(Còn tiếp [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 38771 )

Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Mon Jul 02, 2012 10:09 pm

Chap.9:

Syaoran xuất hiện kịp thời, giải cứu Sakura khỏi tình thế ngàn cân treo sợi tóc. Syaoran liếc mắt về phía Sakura, mỉm cười. Giọng nói trầm ấm dịu dàng cất lên:

- Đừng lo, đã có tớ ở đây. Tớ sẽ bảo vệ cậu!

Sakura vô cùng xúc động. Một cảm giác vui mừng khôn xiết tràn ngập trong cô. Đôi mắt ngọc lục bảo ngân ngấn nước. Sakura ôm chầm lấy Syaoran, khóc oà:

- Cảm ơn cậu, Syaoran…

- Giờ là lúc nào mà cậu còn…?!

Syaoran đỏ mặt bối rối. Con quái vật trố mắt nhìn hai người. Mụ tức điên lên. Móng vuốt của mụ găm chặt vào thanh kiếm khiến mụ không tài nào nhấc tay ra được. Cơn giận sôi sùng sục trong mụ. Mụ muốn xé xác kẻ đang đứng trước mặt mụ thành trăm mảnh.

Con thuỷ quái dùng bàn tay còn lại tấn công Syaoran. Syaoran nhanh hơn mụ, anh kịp né tránh đồng thời đá mạnh vào cổ tay mụ. Quái vật rú lên đau đớn. Khuôn mặt xanh lè của mụ nhăn lại. Con quái vật quắc mắt nhìn Syaoran. Lửa giận hừng hực cháy trong đôi mắt đỏ ngầu.

Quái vật chợt nhận ra đuôi mình đang ở dưới chân Syaoran. Mụ nở một nụ cười nham hiểm. Mụ giật mạnh chiếc đuôi làm Syaoran ngã nhào. Tuy vậy, anh vẫn nắm chặt thanh kiếm, kéo cả mụ ngã theo.

Syaoran nằm bẹp dí dưới đất. Con thuỷ quái đè lên anh, hằm hè. Chiếc đuôi của mụ cọ vào chân Syaoran khiến anh thấy nhột. Syaoran vừa giãy giụa vừa cười sằng sặc. Anh liếc nhìn Sakura cầu cứu:

- Đồ ngốc, làm gì đi chứ! Tớ chịu hết nổi rồi…

- OK, tớ tới ngay! – Sakura hét lên.

Cô chạy huỳnh huỵch đến chỗ Syaoran, xô mạnh con thuỷ quái. Tuy nhiên, do mụ và Syaoran cùng dính chặt vào thanh kiếm nên Syaoran cũng ngã theo. Tình thế thay đổi. Quái vật bị dí xuống đất, còn Syaoran thì… nằm đè lên mụ.

Sakura lấy tay quệt mồ hôi trên trán. Gương mặt cô giãn ra. Sakura cười xoà:

- Phù… Tư thế này trông có vẻ ổn hơn!

- Ổn cái nỗi gì?! Cậu làm ơn nghiêm túc chút đi!!

Mặt Syaoran đỏ gay gắt. Trông anh giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào. Syaoran quay sang nhìn quái vật. Hai người gườm nhau. Mặt đối mặt, những tia lửa bắn ra từ hai ánh mắt sắc lẻm.

Bầu không khí căng thẳng giữa hai người dần biến mất. Nhanh như chớp, Syaoran và thuỷ quái lao vào vật lộn nhau. Hai người lăn qua lăn lại trên nền nhà. Bịch. Bịch. Bịch. Trận đấu diễn ra trong sự reo hò cổ vũ cuồng nhiệt của Sakura. Cô vừa la hét vừa cười nắc nẻ.

Ba mươi phút trôi qua. Trận “ác chiến” giữa Syaoran và thuỷ quái vẫn chưa đến hồi kết. Hai bên kẻ tám lạng, người nửa cân bất phân thắng bại. Sakura cũng ngừng cười và không cổ vũ nưa. Cô bắt đầu thấy chán với cuộc chiến ngớ ngẩn này. Sakura chống cằm suy nghĩ. Phải có ai đó kết thúc trận chiến, và cô sẽ là người thực hiện nó.

Sakura hít một hơi thật sâu. Cô nhắm mắt lại, tập trung cao độ. Sự xuất hiện của Syaoran khiến Sakura vững tâm hơn. Cô không còn run sợ nữa mà đã có đủ dũng khí để đối mặt với vấn đề rắc rối cô đang gặp phải.

Câu nói của Tomoyo vẫn vang vọng trong tâm trí Sakura. “Nếu là Sakura thì tuyệt đối không có vấn đề”. Đôi mắt xanh ngọc lục bảo sáng lên. Một ý tưởng vụt xuất hiện trong đầu cô.

Sakura mỉm cười đầy tự tin. Cô lặng lẽ ra hiệu cho Syaoran rồi hô to câu thần chú:

- The Return!!

Vòng tròn ma pháp xuất hiện dưới chân Sakura. Căn phòng bừng sáng. Sakura gõ nhẹ đầu trượng vào lá bài. Một nguồn ma lực mạnh mẽ thoát ra ngoài. Lá bài “The Return” có tác dụng làm người ta trở lại quá khứ. Sakura dùng nó để quay về thời điểm nàng tiên cá xuất hiện, cách đây hàng thế kỉ. Cô muốn làm sáng tỏ nguyên nhân của sự hận thù trong lòng thuỷ quái. Chắc chắn có uẩn khúc gì ở đây.

Sakura hi vọng sẽ tìm được lời giải đáp ở quá khứ. Không những thế, cô còn muốn thuỷ quái cũng được chứng kiến lại những việc đã xảy ra. Có lẽ nó sẽ làm thức tỉnh mụ, biến quái vật trở lại là nàng tiên cá xinh đẹp. Vì thế, Sakura kéo cả thuỷ quái và Syaoran cùng quay về quá khứ. Mụ đang dính chặt với Syaoran nên cũng chẳng thể làm gì. Một luồng ánh sáng bạc do lá bài “The Return” tạo ra bao trùm ba người, đưa họ vào vòng xoáy thời gian, trở lại quá khứ.

Vỏ bọc ánh sáng biến mất, để lộ ra một đại dương mênh mông, rộng lớn. Ba ngưuơì đang đặt chân trên bãi cát trắng mịn. Biển xanh lấp lánh ánh vàng. Tiếng sóng biển rì rào tạo nên một giai điệu êm ái. Từng ngọn sóng xô vào mỏm đá, tràn lên cát làm những hạt cát ướt mềm.

Ba người lặng lẽ quan sát xung quanh. Thuỷ quái mở to mắt bàng hoàng. Một người cá đang đưa một chàng trai bơi vào bờ. Người cá đó có đôi mắt xanh biếc và mái tóc vàng rực rỡ tựa ánh mặt trời. Người cá đó… không ai khác, chính là mụ.

Những kí ức xa xưa chợt ùa về. Nàng tiên cá kéo chàng trai lên bờ. Chàng trai có gương mặt thanh tú, mái tóc đen mềm mại. Hai mắt chàng nhắm nghiền, hơi thở nặng nhọc, đứt quãng. Nàng tiên cá vừa cứu chàng khỏi bị chết đuối.

Nàng khẽ luồn tay vào tóc chàng, mơn trớn trên làn da trắng bóc mịn màng. Ánh mắt nàng nhìn chàng chan chứa yêu thương. Đôi môi đỏ thắm nở một nụ cười trìu mến, ấm áp. Nàng đã phải lòng chàng. Và chàng trai đó chính là hoàng tử.

Nàng tiên cá để hoàng tử nằm ở bên ngôi đền gần bờ rồi bơi ra biển. Đã đến lúc nàng phải quay về. Nàng lặn xuống nước rồi lại ngóc đầu lên nhìn hoàng tử đắm đuối. Có vẻ như nàng không muốn xa chàng. Nàng đã đợi, đợi cho đến khi một cô gái ở đền tìm thấy chàng. Lúc ấy, nàng mới yên tâm và chắc chắn là chàng đã an toàn. Nàng lặn ngụp xuống tận đáy biển sâu. Nàng trở về thuỷ cung trong sự tiếc nuối và lòng háo hức mong gặp lại hoàng tử. Những cảm xúc mới mẻ về tình yêu chớm nở trong trái tim nàng tiên cá xinh đẹp.

Đó là lần đầu tiên nàng tiên cá gặp con người, một cuộc gặp gỡ định mệnh với chàng hoàng tử mà nàng yêu say đắm.

**************************************

PS: Cảm nhận: Hết biết tác giả lun >D<

Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Sakura*tsubasa
Thợ săn
Thợ săn
Sakura*tsubasa
Nữ
Clover leaves11 Viên (moneyTFC)1023
Tổng số bài gửi : 1004
Birthday : 06/08/1999
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue1 / 101 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Fri Jul 06, 2012 8:21 am

hay quá hay quá [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 38771

up up nhanh nào
thiệt tình là hk bik chém fic đâu nên thông cảm nhé [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 502119

Tài sản của Sakura*tsubasa

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Mon Jul 09, 2012 5:55 am

Sakura*tsubasa đã viết:
hay quá hay quá [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 38771

up up nhanh nào
thiệt tình là hk bik chém fic đâu nên thông cảm nhé [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 502119
Ôi. Bít rồi. Sr vì mình vừa mới đi chơi vê. Up tiếp nha.
Chúc mọi người một ngày vui vẻ :D

Chap.10:

Hoàng tử tỉnh dậy. Người đầu tiên chàng nhìn thấy là cô gái ở đền. Chàng khẽ ho. Cô gái vội chạy đến đỡ lấy hoàng tử. Cô có mái tóc màu nâu trà và đôi mắt xanh ngọc lục bảo trong veo trông khá giống Sakura.

Hoàng tử nhớ lại những chuyện đã xảy ra. Chàng quay sang nhìn cô gái, mỉm cười:

- Nàng là người đã cứu ta phải không?! Cám ơn!!

Cô gái bất giác đỏ mặt. Cô nhìn hoàng tử, cười bẽn lẽn. Hoàng tử cũng nhìn cô chăm chú khiến hai má cô càng ửng hồng như hai trái đào. Vẻ đẹp của cô làm hoàng tử ngây ngất.

Lời nói của hoàng tử như sét đánh đối với thuỷ quái. Đó là một sự nhầm lẫn. Người cứu hoàng tử không phải cô gái ở đền mà là nàng tiên cá. Ánh nhìn dịu dàng hoàng tử dành cho cô gái khiến thuỷ quái khó chịu. Mụ gầm lên giận dữ, toan xông đến làm loạn.

Một cơn bão lớn bất chợt ập đến, bao quanh Sakura, Syaoran và thuỷ quái. Gió gào thét bên tai ba người, khiến họ không thể nghe, không thể thấy gì nữa. Lá bài “The Return” sắp đưa họ đến một thời điểm quá khứ khác.

Cơn bão tan dần. Gió ngừng thổi. Không gian yên tĩnh đến lạ kì. Một màu đen thẫm huyền bí mở ra trước mắt ba người. Bầu trời đêm giống như một tấm thảm dày sáng lấp lánh với những ngôi sao nhỏ li ti điểm xuyết lên.

Sakura chợt cảm thấy hụt hẫng. Cô liếc nhìn xuống dưới. Cả ba người đang đứng trên chân không, lơ lửng giữa bầu trời. Theo phản xạ tự nhiên, họ nhanh chóng rơi xuống. Sakura quá sợ hãi nên không kịp trở tay. Cô nhắm mắt cầu nguyện cho số phận đồng thời cất lên tiếng hét kinh hoàng làm hai người còn lại toàn thân tê liệt, không thể phản ứng gì.

Sakura rơi xuống lùm cây bên dưới nên không đau mấy. Cô vừa cảm thấy mình thật may mắn thì chợt bị một vật cứng đập vào đầu làm choáng váng. Syaoran ngã xuống ngay sau cô và… nằm đè lên cô. Sakura bất tỉnh nhân sự. Đầu cô đập vào đầu Syaoran khiến cậu đau điếng. Hai cục u nổi lên trên đầu hai người như tô điểm cho sự xui xẻo của họ.

Syaoran chóng mặt, quay cuồng. Anh chưa kịp ngồi dậy thì đã bị thân hình “khủng bố” của thuỷ quái đè xuống. Sakura bẹp dí dưới đất nhưng cô không còn cảm nhận được sự đau đớn. Syaoran xô mạnh thuỷ quái làm mụ lăn vài vòng trên mặt đất. Syaoran hốt hoảng đỡ lấy Sakura, tìm cách lay cô dậy.

Sau khi Syaoran đẩy thuỷ quái ra, vô tình tay mụ cũng rời khỏi thanh kiếm, không bị dính chặt vào nữa. Mụ cảm thấy dễ chịu vô cùng vì bàn tay “xinh đẹp” của mình đã được giải thoát. Bỗng mụ thấy đau nhói ở tay. Mụ trợn mắt nhìn. Móng tay mụ bị gãy hết, trầy trụa thê thảm.

Thuỷ quái nhìn bàn tay tàn tạ của mình, lòng đầy xót xa. Mụ đã mất bao công sức để mài dũa, vẽ móng, làm đẹp cho bàn tay dài ngoằng ấy, vậy mà chỉ vì một thằng oắt con và thanh kiếm quái gở, nó đã bị huỷ hoại hoàn toàn.

Đôi mắt đỏ rực lửa. Cơn giận sục sôi trong mụ. Thủy quái tức lồng lộn định xông vào đánh Syaoran. Bỗng một giọng nói quen thuộc cất lên làm mụ khựng lại:

- Nàng có thể nói chuyện cùng tôi một lúc không?

Thuỷ quái giật mình quay ra. Hoàng tử đang ngồi bên một chiếc bàn nhỏ, ánh mắt hướng về người con gái ngồi đối diện. Cô gái có mái tóc vàng dài óng ả, đôi mắt xanh biếc đầy mê hoặc. Trông cô thật lộng lẫy, duyên dáng trong bộ váy trắng thêu kim tuyến lấp lánh.

Hoàng tử không hề nhìn thuỷ quái dù mụ đang ở rất gần chàng. Đôi mắt nâu dán chặt vào hình ảnh người con gái đối diện. Hoàng tử không thể trông thấy thuỷ quái. Chàng đang mải nói chuyện với cô gái ngồi bên cạnh. Cô gái xinh đẹp đó chính là hoá thân của nàng tiên cá – hình dáng thật sự của thuỷ quái.

Những kí ức tưởng chừng bị quên lãng lại ào ạt tràn về trong đầu thuỷ quái. Phải rồi, lúc đó, để có thể gặp gỡ hoàng tử, nàng tiên cá đã cầu xin mụ phù thuỷ của biển cả ban cho mình đôi chân. Đổi lại, nàng phải mất đi giọng hát làm say mê lòng người. Nàng không thể nói, nhưng nàng vẫn yêu hoàng tử sâu sắc.

Nàng tiên cá chỉ có thể mang linh hồn vĩnh cửu khi hoàng tử yêu và lấy nàng. Nhưng nếu hoàng tử yêu và lấy người con gái khác, thì khi bình minh xuất hiện, nàng tiên cá sẽ ra đi với trái tim tan nát và biến thành bọt biển.

Khi đã có được đôi chân của loài người, nàng tiên cá liền đi gặp hoàng tử. Hoàng tử bị cuốn hút bởi sắc đẹp mê hồn và điệu nhảy duyên dáng của nàng. Sau đêm khiêu vũ, nàng tiên cá đã trở thành bạn của hoàng tử, phải, chỉ là bạn thôi. Và giờ hoàng tử đang tâm sự với nàng tiên cá như với một người bạn thân thiết của chàng.

- Tôi… đem lòng yêu một cô gái, người con gái bên bờ biển đã cứu tôi thoát khỏi tử thần.

Hai má nàng tiên cá ửng đỏ. Dù nàng không nói được nhưng sự vui mừng lộ rõ trong đôi mắt xanh biếc đầy mơ mộng. Nàng nghĩ hoàng tử đang nói đến mình.

- Tôi đã quyết định sẽ cưới con gái của vua nước lân bang. Nàng được gửi đến ngôi đền gần biển để học làm công chúa. Nhờ nàng mà tôi mới sống được đến ngày hôm nay… Hi vọng bạn sẽ đến dự hôn lễ của chúng tôi!

Nghe đến đấy, nàng tiên cá sa sầm mặt mày. Đất trời như sụp xuống dưới chân nàng. Đôi mắt xanh tối lại. Nàng khẽ gật đầu trước lời đề nghị của hoàng tử rồi cúi gằm mặt xuống. Hoàng tử mỉm cười hài lòng. Chàng đứng dậy bỏ đi mà không hề để ý đến vẻ buồn bã của nàng tiên cá.

Những giọt nước mắt lặng lẽ tuôn rơi. Trong lòng nàng tiên cá tràn ngập những cảm xúc hỗn độn. Trái tim rỉ máu gào thét điên loạn, đau đớn vô cùng. Phải chăng hoàng tử đã quên ơn cứu mạng của nàng? Hay chàng chưa hề biết đến nó?

Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Nita Nimako Tomasu
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Nita Nimako Tomasu
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)64
Tổng số bài gửi : 63
Birthday : 08/09/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Wed Jul 18, 2012 9:49 pm

Chap.11:(Chương cuối rồi)

Ánh sáng chói loà bao bọc lấy Sakura, Syaoran và thuỷ quái, đưa họ trở về hiện tại. Ba người quay lại căn phòng rộng lớn, sang trọng của toà lâu đài cổ. Các bạn của Sakura vẫn bị nhốt trong những khối nước xanh thẫm. Cơ thể họ tím tái lại.

Syaoran vội dùng kiếm chém vỡ khối nước, giải cứu các bạn. Nước tràn ào ạt xuống, nền nhà ướt sũng. Thuỷ quái đờ người ra, đôi mắt đỏ thẫn thờ nhìn dòng nước chảy về phía mình. Nước thấm vào chiếc đuôi cá, mát lạnh và thật dễ chịu, đem đến cho mụ một cảm giác thân quen lạ kì.

Con quái vật chợt thấy nhớ nhà da diết. Thuỷ cung yêu dấu của mụ - nơi đầy ắp niềm vui và tiếng cười, đã bao lâu rồi mụ không về đấy? Cha, các chị, những người thân của mụ liệu có còn trên cõi đời này? Hay họ đều đã tan biến thành bọt biển?

Thuỷ quái sống trong toà lâu đài này một thời gian dài, với nỗi hận thù gặm nhấm tâm can. Ngày qua ngày, mụ lấy việc giết hại từng người thân của hoàng tử làm trò tiêu khiển, thú vui điên loạn. Đôi bàn tay đã vấy máu không biết bao nhiêu người. Mụ tắm mình trong thứ chất lỏng sền sệt màu đỏ đáng kinh tởm với niềm khoái lạc tột cùng. Sự thù hận choáng ngợp tâm trí mụ, biến mụ thành kẻ tàn ác, con quỷ dữ khát máu. Suýt chút nữa mụ đã đánh mất những thứ quan trọng nhất với mình.

Sakura thận trọng tiến về phía thuỷ quái. Nền nhà sũng nước không thể che giấu tiếng bước chân rất khẽ. Tuy vậy, thuỷ quái vẫn không có phản ứng gì. Mụ thậm chí còn không quay lại nhìn Sakura hay có thái độ đề phòng. Đôi mắt đỏ đượm buồn dán chặt vào hình ảnh dòng nước lặng lẽ chảy.

Mọi chuyện đã quá rõ ràng. Sakura ngập ngừng lên tiếng:

- Giờ thì cô biết được sự thật rồi chứ? Hoàng tử đã hiểu nhầm, nghĩ rằng người cứu mình là cô gái ở đền. Chàng chưa từng biết đến sự có mặt của người cá. Vì thế… hoàng tử không hề phản bội cô. Hãy tha thứ cho chàng, xoá bỏ mọi hận thù trong lòng cô!

Bầu không khí im lặng bao trùm căn phòng. Sakura nín thở, chờ đợi. Thuỷ quái không đáp lại thỉnh cầu của cô, không nói gì, cũng không tỏ ra giận dữ. Đôi mắt ngọc lục bảo ánh lên sự lo lắng. Sakura hi vọng có thể thức tỉnh thuỷ quái, biến mụ trở lại như xưa. Nhưng, để làm được điều đó thật không dễ dàng chút nào.

Một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đặt lên vai Sakura. Syaoran bước đến bên cô, mỉm cười dịu dàng. Cả hai ánh mắt đều hướng vào thuỷ quái. Giọng nói trầm ấm vang lên trong không gian tĩnh lặng.

- Nếu tôi là cô, tôi sẽ làm cho người mình yêu hạnh phúc dù phải đánh đổi, hi sinh hạnh phúc của bản thân. Bởi vì tôi luôn muốn được trông thấy niềm vui và nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt người ấy.

Syaoran nói rồi quay sang nhìn Sakura. Mặt cô đỏ ửng, hai má nóng bừng, tim đập loạn xạ. Syaoran nắm chặt tay Sakura, gật đầu tin tưởng.

- Tôi đã từng trải qua nỗi đau khi bị người mình yêu từ chối. Tôi có thể hiểu cảm giác của cô. Yêu nhưng không được đáp lại đau khổ biết chừng nào. Dù vậy, tôi vẫn cầu chúc cho anh và người anh yêu được hạnh phúc. Chỉ cần anh ấy vui là tôi đã mãn nguyện rồi.

Sakura nở một nụ cười thật buồn khi nhớ lại chuyện cũ. Không gian lại chìm trong im lặng. Những tia nắng chiếu xuyên qua cửa sổ, lan toả ánh sáng ấm áp vào căn phòng. Một đêm kinh hoàng đã qua đi. Bình minh dần ló dạng.

Thuỷ quái thở dài. Cuối cùng mụ cũng chịu lên tiếng.

- Phải, ta đã quá ngu ngốc! Giá như ta có thể thổ lộ tình cảm của mình với hoàng tử, chuyện đã không đến mức này. Ta thật tệ khi để hận thù lấn át lí trí, gây nên những tội ác không thể tha thứ. Bàn tay ta đã nhuốm máu của người ta yêu, của rất nhiều người khác nữa. Giờ có hối hận cũng muộn rồi.

Thuỷ quái nhìn Sakura và Syaoran buồn bã. Hai người sửng sốt. Một hình dạng hoàn toàn khác đang xuất hiện trước mặt họ. Mái tóc vàng dài bồng bềnh trong gió. Đôi mắt xanh biếc tựa màu biển cả. Những gai nhọn trên người thuỷ quái biến mất, để lộ làn da trắng sáng mịn màng. Thuỷ quái đã trở lại là nàng tiên cá xinh đẹp như xưa.

Người cá đã quay về với hình dáng thật của mình, nhưng những gì nàng đã gây ra thì không thể sửa chữa được. Sự u buồn lộ rõ trên gương mặt trái xoan nhỏ nhắn. Những giọt nước mắt trong suốt, lấp lánh như pha lê lặng lẽ tuôn rơi. Những giọt nước mắt ân hận, xót xa, khóc thương cho một tình yêu không được đáp trả.

Một cơn gió thoảng qua làm giọt nước mắt rơi xuống đất, vỡ tan. Trái tim người cá như bị ai đó giày vò, bóp nát. Nhìn nàng tiên cá đau khổ, Sakura cũng không cầm được lòng mà rơi lệ. Tội nghiệp nàng tiên cá. Nàng thật đáng thương nhưng cũng thật đáng trách.

Sakura rút trong túi ra một lá bài. Đây là điều duy nhất cô có thể làm cho người cá lúc này. Sakura giơ cao cây trượng, miệng đọc thần chú.

- Hãy thực hiện nguyện vọng của người cá! The Illusion!!

Căn phòng sáng rực lên bởi ánh nắng và ma thuật của Sakura. Lá bài “The Illusion” sẽ tạo ra ảo ảnh người ta muốn thấy.

Một bóng người lờ mờ xuất hiện trước mắt người cá. Hình ảnh ngày càng rõ nét hơn. Một chàng trai với mái tóc đen mềm mại, đôi mắt nâu sáng hiện ra. Nàng tiên cá thốt lên kinh ngạc trong tiếng nấc nghẹn ngào.

- Hoàng… tử??!!

Hoàng tử dịu dàng nhìn nàng, mỉm cười trìu mến. Chàng lặng lẽ đưa tay về phía người cá.

Đôi mắt xanh biếc ngân ngấn nước. Những giọt nước măt lại lăn dài trên gò má, nhưng không phải giọt nước mắt của đau khổ, mà là những giọt nước tinh khiết của hạnh phúc. Lòng tràn ngập vui sướng, nàng tiên cá nắm lấy tay hoàng tử và nở một nụ cười mãn nguyện. Giờ thì nàng đã có thể ở bên hoàng tử.

Hình ảnh nàng tiên cá mờ nhạt dần. Cơ thể nàng tan thành bọt biển, biến mất vào hư không. Nàng đã ra đi trong niềm hạnh phúc muộn màng.

Trời hửng sáng. Nắng dịu dàng trùm lên cảnh vật một màu vàng ấm áp. Toà lâu đài cũng biến mất, chỉ còn lại đại dương xanh thẳm với bãi cát trắng mịn.

Chuyến phiêu lưu đáng sợ nhưng cũng không kém phần li kì, hấp dẫn của Sakura và các bạn đã kết thúc. Một ngày mới bắt đầu.

Sau khi tỉnh lại, mọi người đều không nhớ gì về những chuyện đã xảy ra, chỉ có cảm giác như mình vừa trải qua một cơn ác mộng. Có lẽ là do phép thuật của nàng tiên cá đã khiến họ quên hết chăng? Nhờ vậy, Syaoran và Sakura cũng không gặp khó khăn mấy khi nói chuyện với các bạn.

Ngắm nhìn biển cả thơ mộng, huyền bí, Sakura lại nghĩ tới nàng tiên cá. Dù nàng không còn nữa nhưng câu chuyện về người cá sẽ được lưu truyền mãi đến đời sau. Sakura đã trải qua một kì nghỉ hè thú vị, đáng nhớ. Cô nhất định sẽ không quên nơi này, bãi biển tuyệt đẹp mang tên Nàng Tiên Cá.

~~~ THE END ~~~

Tài sản của Nita Nimako Tomasu

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
matsukayukina
Ám Hành Ngự Sử
matsukayukina
Nữ
Clover leaves8 Viên (moneyTFC)1316
Tổng số bài gửi : 1074
Birthday : 21/02/1997
Vi pham :
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Left_bar_bleue0 / 100 / 10[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Right_bar_bleue


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1Tue Aug 21, 2012 1:47 am

Xin lỗi Nita nhé, dạo này mình ít lên 4rum. Nói chung là fic rất hay, vừa khiến ta cười nhưng cũng cũng khiến ta cảm động. Cảm ơn Nita nhiều nhé ^^.

Tài sản của matsukayukina

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
Sponsored content


[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [CCS Fanfic] Nước mắt người cá   [CCS Fanfic] Nước mắt người cá 1


Tài sản của Sponsored content

Về Đầu Trang Go down
 

[CCS Fanfic] Nước mắt người cá

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» [TRC Fanfic][Sưu tầm] Hội ngộ
» [TRC fanfic] Thân phận hoa anh đào
» [CCS Fanfic] Ảo giác
» [CCS fanfic] Lụa đỏ thẫm lệ
» [CCS Fanfic] Ánh nến
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯) :: Entertaiment Central :: Thư viện trung ương :: Fanfic & fiction-