(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)

Welcome to the land of Hopes and Dreams!
 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Top posters
Koyuki Hagiwara (2019)
Sakura Hime (1564)
T_RUMIKO (1425)
emututem (1229)
syaoran clone (1117)
Clorinda Eudora (1081)
matsukayukina (1074)
Sakura*tsubasa (1004)
danisa12 (905)
congchuaxuClam (821)
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
Winter convention 2014!!! Thu Nov 27, 2014 8:05 am
Bài test set Vampire House và Vampire Hunter House Thu May 29, 2014 8:48 pm
[OneShot] Anh Sẽ Đợi Sat Apr 12, 2014 6:31 am
Phỏng vấn Clo nhà ta ^0^ Mon Aug 19, 2013 8:05 am
MANGA FESTIVAL LẦN THỨ 4 Ngày 26 – 27 – 28/07/2013 TẠI NHÀ VĂN HÓA THANH NIÊN Mon May 06, 2013 11:27 am
You are my love Thu Jan 03, 2013 11:20 pm
Mem mới làm quen mọi người Thu Jan 03, 2013 3:08 am
Hajimemashite!! Mem mới xin được mọi người chỉ giáo!! Thu Nov 08, 2012 7:46 am
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Tue Aug 21, 2012 1:47 am
Video Tsubasa Chronicle Sat Aug 18, 2012 4:58 am

Share | 
 

 [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Sun Jul 04, 2010 9:41 pm

Author : Hikaru Fukyuno

Chương 1

Một đêm thanh vắng, bỗng có tiếng la thất thanh của một cô gái, tên khủng bố đã phát hiện ra chúng tôi và bắt cô gái ấy làm con tin. Chúng tôi – các điệp viên – đang nhận nhiệm vụ truy lùng và phá sào huyệt của một tên khủng bố thế giới, quả là một chuyện không dể tí nào. Bị phát hiện, chúng tôi đành phải giáp mặt hoặc chiến đấu, hoặc thương lượng trao đổi để cứu mạng sống cô gái vô tội kia. Nhưng người đang thương lượng với chúng tôi không phải là một tên cướp bình thường mà là một tên khủng bố đã từng giết hàng trăm mạng người và định thống trị cả thế giới với cả lò bom hạt nhân.

Đội trưởng của chúng tôi không muốn thương lượng, anh ta bảo thà hy sinh một mạng người để cứu thế giới, nhưng tôi quyết không để hy sinh cô ấy – không hiểu vì sao tôi lại cảm thấy cô ấy quan trọng với tôi như thế nữa?

Chúng tôi đánh. Mọi người lập kế hoạch tạo lối cho tôi giải thoát cô ấy nhưng tôi phải đối mặt với tên trùm khủng bố. Tôi không hoang mang hay sợ sệt, chuyện giải cứu con tin từ tay đối phương quá dể đối với điệp viên chúng tôi, nhưng trong tay hắn đang có trái bom, chuyện đó lại khác.

Sau vài phút thương lượng, hắn trói cô gái vào một góc cây sắt và đồng ý đấu tay đôi với tôi. Như thế thật sự rất nguy hiểm với tôi: một điệp viên nghiệp dư chưa dày dặn kinh nghiệp chiến đấu – một tên trùm khủng bố thế giới đã từng giết rất nhiều người. Nhưng không thể tin nổi, trong lòng tôi sôi sục ý chí bảo vệ thế giới, thử nghĩ đến một thế giới chỉ còn cát và bụi, không có cây cối, sinh vật hay cả con người, một thế giới do bom hạt nhân tạo ra, tôi thật không thể kiềm chế nổi. Tôi lao vào hắn với khẩu Browning. Hắn bắn tôi hai phát, phát thứ nhất tôi né được, phát thứ hai trúng ngay vai trái nhưng không làm tôi lùi bước. Đau đớn tôi nâng cao súng bắn thẳng ngay trán hắn nhưng hụt, đang có đà, tôi nhảy ra phía sau hắn, điều đó làm hắn bất ngờ và không đỡ kịp phát súng thứ hai của tôi. Với một ít sức lực cuối cùng, hắn quay sang định bắn tôi nhưng tôi đá phăng cây súng đi xa, tên trùm khủng bố từ từ gục ngã dưới chân tôi.

Mất chỉ huy nhưng bọn khủng bố vẫn cố tìm đường đào tẩu. Chúng còn lại 4 người và cố sức một cách vô ích.

Cuối cùng còn lại 3 tên bị bắt sống. phía bên chúng tôi cũng bị tổn thất nhưng không nặng lắm: 2 người bị thương khá nặng, một người bị bắn ở chân, còn lại đều ổn. Một chiến thắng thật vẽ vang! Tôi quay sang cởi trói cho cô gái kia. Nhưng mọi thứ chung quanh tôi cứ từ từ mờ hẳn đi… tôi nghe có tiếng gọi tên tôi… mọi thứ chung quanh như biến mất vào bóng tối.

Tài sản của hikaru fukyuno



Được sửa bởi hikaru fukyuno ngày Mon Jul 05, 2010 7:56 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
Koyuki Hagiwara
Phù thuỷ không gian
Koyuki Hagiwara
Nữ
Clover leaves52 Viên (moneyTFC)2788
Tổng số bài gửi : 2019
Birthday : 31/08/1993
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Sun Jul 04, 2010 10:53 pm

Ồ, 1 Story Handmade :-X

Em viết hay lắm đó, cái tên rất bắt mắt :-X

Story này độc quyền trên FC mình ah nha :>

Cộng cho em 5Lv nhé :-X Chờ chap 2 :-X

Tài sản của Koyuki Hagiwara

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
https://tsubasafc.forumvi.com
congchuaxuClam
Trùm thế giới ngầm
Trùm thế giới ngầm
congchuaxuClam
Nữ
Clover leaves19 Viên (moneyTFC)1027
Tổng số bài gửi : 821
Birthday : 19/04/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 05, 2010 12:51 am

ui story này coi khá hay đó, chờ chap 2 của bạn naz

Tài sản của congchuaxuClam

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/Kumjko.kun
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 05, 2010 5:25 am

Tks chị Koy nhiều lắm, yêu chị wá đi! [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 776644
Típ đây.

Chương 2

Tôi choàng tỉnh, nhìn quanh, là phòng mình. Ôi đó lại là một giấc mơ sao? Nhưng là một giấc mơ khá tuyệt chứ nhỉ! Tiếng mẹ tôi gọi vọng lên từ dưới lầu:

- Song Lam à, dậy đi học đi con, trễ bây giờ. Nhà mình xa phải dậy sớm chứ!

- Con dậy ngay.

Tôi nói rồi đi đánh răng rửa mặt, thay đồ vào. Trường tôi cách nhà tôi khá xa nên tôi thường được mẹ chở đi (mặc dù đã là cấp 3 rồi đấy T_T). Đồng phục nữ sinh trường tôi là mặc váy, chuyện này làm tôi rất khó chịu vì tôi rất nam tính, có lẽ do bà chị quá ẻo lả nên phần của ba truyền cho tôi hết rồi (^^)? Mọi người thường bảo tôi rất giống ba.

Tôi kéo rèm cửa để ánh nắng ấm áp rọi vào phòng. Hôm nay – một ngày đẹp trời – với một giấc mơ đáng nhớ. Thường những giấc mơ của tôi không mang tính báo trước nhưng nó có phần nào thể hiện được mong muốn không thể đạt được của tôi – làm điệp viên. Ôi chuyện viễn vong! Cảnh sát bây giờ đầy rẩy chẳng tên nào dám liều mạng với bọn cảnh sát này đâu!

Mẹ tôi lại gọi lần nữa. Tôi vội chạy xuống để cùng cả nhà dùng bữa sáng.

- Chào buổi sáng, ba mẹ!

- Chào con gái! Ăn nhanh để ba còn chở đi nữa.

Ba nói. Tôi thắc mắc, vừa ăn tôi vừa hỏi mẹ:

- Hôm nay không phải mẹ chở à?

- Àh hôm nay mẹ có hẹn với bạn nên phải đi sớm. Con không phiền chứ?

- Dạ, không thành vấn đề.

Nói xong tôi chén gọn bữa sáng. Hôm nay là thứ năm, tôi có một bài kiểm tra 15 phút, nên tôi tranh thủ ôn bài chờ ba. Ba tôi gọi cả nhà tập trung lại để nói một vấn đề thờisự: một tên tù nhân giết người đã vượt ngục. Chuyện này làm tôi phải từ bỏ suy nghĩ hy vọng vào bọn cảnh sát, tôi quên rằng bọn kinh khủng kia nham hiểm nguy hiểm hơn tôi tưởng, nhưng tôi vẫn không có hy vọng vì không ai thuê một cô bé cấp 3 làm điệp viên cả.

Ba cảnh giác mọi người khi ra đường nhớ cẩn thận, không nên đi một mình, và đi vô những con hẻm tối và vắng.

Ba chở tôi đi học trên con đường quen thuộc. Trên đường đi, chúng tôi gặp một nhóm đông người, hình như là đánh nhau. Ôi thế giới này đang ngày càng sa sút đi trông thấy! Nhưng đó không phải là chuyện của tôi, việc ưu tiên duy nhất của tôi là phải học thật tốt, phải thi đậu đại học để vơi đi nổi mệt nhọc của ba mẹ - ba mẹ tôi luôn mong tôi đậu được trường đại học như mong muốn và có việc làm ổn định lo cho cuộc sống tương lai của tôi.


Nhưng tôi vẫn có mơ ước mảnh liệt trở thành điệp viên để cứu giúp cái thế giới đầy rẩy tệ nạn này. Vì ước mơ đó nên tôi rất hay giúp đỡ mọi người, đôi lúc đó lại là điều ngu ngốc. Trên đời này không phải ai cũng tốt cả, đôi khi bạn giúp phải kẻ lợi dụng hay một kẻ độc ác chỉ biết trả oán…

Xe dừng lại làm tôi thoát khỏi ý nghĩ xa xôi, trở về với cuộc sống hiện tại, đối mặt với bài kiểm tra sắp tới.

Nếu tôi biết có một ngày nào đó ước mơ đó trở thành sự thật thì tôi đã thật trân trọng những giây phút sống này.

Tài sản của hikaru fukyuno



Được sửa bởi hikaru fukyuno ngày Mon Jul 05, 2010 7:57 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
ashura fukyuno
Giải ba Summer Contest
ashura fukyuno
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)511
Tổng số bài gửi : 90
Birthday : 14/02/1991
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 05, 2010 6:10 am

Hôhô!!! Hay đấy em gái. Nhưng mà kưng viết sai chính tả vài chỗ ròy đấy. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 408909 Hehe. Dám chọc chị ẻo lả hả kưng. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 113493 Chị sẽ sáng tác story khác chọc lại kưng nà. Hãy đợi đấy!!! [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 565804

Tài sản của ashura fukyuno

Về Đầu Trang Go down
Koyuki Hagiwara
Phù thuỷ không gian
Koyuki Hagiwara
Nữ
Clover leaves52 Viên (moneyTFC)2788
Tổng số bài gửi : 2019
Birthday : 31/08/1993
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 05, 2010 8:10 am

Trích dẫn :
Đồng phục nữ sinh trường tôi là mặc váy, chuyện này làm tôi rất khó chịu vì tôi rất nam tính, có lẽ do bà chị quá ẻo lả nên phần của ba truyền cho tôi hết rồi (^^)?

Huh, nói vậy SS Ashura là chị ruôẹt của Hikaru_chan ah :-X

Cái đoạn này nói như vầy là em đúc kết từ chuyện thường ngày cuộc sống ah 8-> Hay đấy :D

Cộng em 5Lv nha, chờ chap 3 :-X Good job :>

@ Ashura: em cũng chờ luôn story của SS đó :-X

Tài sản của Koyuki Hagiwara

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
https://tsubasafc.forumvi.com
ashura fukyuno
Giải ba Summer Contest
ashura fukyuno
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)511
Tổng số bài gửi : 90
Birthday : 14/02/1991
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 05, 2010 8:34 am

Vì là chị em nên nick name giống họ nhau đó( họ fukyuno).
Vì là chị em nên cũng dễ đánh nhau vì mấy cái nì lắm. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 91548

Tài sản của ashura fukyuno

Về Đầu Trang Go down
Koyuki Hagiwara
Phù thuỷ không gian
Koyuki Hagiwara
Nữ
Clover leaves52 Viên (moneyTFC)2788
Tổng số bài gửi : 2019
Birthday : 31/08/1993
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 05, 2010 8:40 am

ashura fukyuno đã viết:
Vì là chị em nên nick name giống họ nhau đó( họ fukyuno).
Vì là chị em nên cũng dễ đánh nhau vì mấy cái nì lắm. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 91548

Cái này em hiểu, vì cùng cảnh ngộ :D

Giờ mới để ý đến cái họ đấy :>

FC mình vui vẻ quá, kéo được cả 2 chị em vào :-X

Tài sản của Koyuki Hagiwara

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
https://tsubasafc.forumvi.com
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Tue Jul 06, 2010 1:45 am

Koyuki Hagiwara đã viết:


Giờ mới để ý đến cái họ đấy :>

FC mình vui vẻ quá, kéo được cả 2 chị em vào :-X
Hì là em vào trước đấy, thấy em nhiệt tình quá nên bả cũng tò mò rùi vào lun hihi.
@ Ashura-sama: chị mà sáng tác ra truyện ghẹo em là 2 chị em uýnh nhau đấy! [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 93452
Típ nữa nè, cái này vẫn chưa đi đến cao trào, có lẽ hơi nản, nhưng mình hứa hẹn mọi người: đọc típ sẽ cảm thấy thú vị hơn đấy!

Chương 3

Tôi vào lớp, vẫn còn khá sớm, trong lớp chỉ lác đác vài gương mặt đi sớm quen thuộc, mọi người đang chìm đắm vào quyển sách văn. Bài kiểm tra 15 phút này thuộc trắc ngiệm nên phạm vi kiểm cực rộng, lớp tôi phải nhai gần hết cả quyển sách cho bài này đấy! Cô bảo học trước để dễ dàng cho kì thi HKII sắp tới. Cũng may đây là môn học tôi rất yêu thích nên chuyện học thuộc lòng các bài thơ đối với tôi dễ như ăn cháo.

Trong lớp có vài tiếng than vãn vì bài kiểm tra kiểu mới này. Là Thiên Nhi, một trong ba nhỏ bạn thân nhất của tôi, nó ghét học văn lắm, nhai mãi không thuộc được, đã mấy lần tôi nói cho cách học văn nhưng chưa bao giờ tôi thấy nó áp dụng. Thật bó tay!

Tôi ngồi vào bàn và tranh thủ ôn lại bài học – tôi không dám chủ quan với bà cô văn khó tính này đâu. Thêm vài đứa nữa vào lớp. Song Đình bước vào với quyển sách trên tay. Nó là người bạn thân nhất trong 3 đứa bạn của tôi đấy. Đình siêng năng lắm, luôn là học sinh ưu tú của lớp, lúc nào cũng học với học, nhưng mà bảo nó quậy thì khỏi chê ^^.

Tiếng chuông vào giờ truy bài reng lên, nhưng bọn con trai cứ thế mà đá cầu bên ngoài, chả hiểu chúng nó học hành ra sao mà tự tin gớm. Năm phút sau tiếng chuông, Y Giang – đứa bạn thân thứ ba – mới mò vào, nó luôn đi trễ, nhà gần mà lại thế!

- Ối ối, môn văn, có ai học bài chưa? Giúp tui với!!

Nó vừa vào lớp vừa than vãn. Chắc đêm qua lại có hẹn rồi, con mắm này lúc nào cũng vậy. Thật bó tay!

- Haha, lại không học bài nữa àh, chuẩn bị phao đi cưng, tụi này học hết rồi!

Tôi cười nham hiểm xỏ xiêng nó. Nó liền quay qua cho tôi một cái liếc thật đáng sợ nhưng không dám làm gì vì chắc chắn đến giờ kiểm tra thế nào nó cũng cần tôi thôi.

Tiếng chuông vào tiết học đầu tiên vang lên, tất cả vào lớp chuẩn bị tinh thần vì tiết đầu là môn văn mà. Căng thật! Nhưng 15 phút trôi qua khá dễ dàng đối với tôi nên
bài kiểm tra này không đáng ngại mấy.

Sau kiểm tra cô sửa bài, cả lớp nhôn nhao lên đúng với sai, nhưng tôi lơ đãng đi và nghĩ về giấc mơ đêm qua. Tôi tự hỏi, có khi nào đó lại là một tương lai không xa của tôi hay ai đó. Có thể cô gái trong giấc mơ ấy là tôi thì sao? Dù không được làm
điệp viên nhưng quen với một anh chàng điệp viên thì còn gì tuyệt bằng! Nhưng chắc chắn may mắn đó không đến với tôi đâu. Tôi thẩn thờ nhìn qua khung cửa sổ
như chờ đợi một điều gì đó.


Các tiết học hôm nay trôi qua khá nhẹ nhàng. Ba đón tôi ở cổng chính. Cái nắng gay gắt buổi trưa làm tôi khó chịu. Ở Việt Nam, nắng mưa thất thường, có lúc nắng đến cháy cả da, có lúc thì mưa đến ngập hết đường sá, chẳng bù lại tí nào!

Về đến nhà, tôi vào phòng thay đồ rồi xuống bếp phụ mẹ làm cơm trưa. Chị Hàn cũng vừa tan ca về. Chị làm trong một cửa hàng trong một siêu thị lớn, chị thường làm ca sáng vì buổi chiều phải đi học. Cả nhà cùng nhau dùng cơm, nói chuyện, xem tin tức…

Sau bữa cơm, tôi phóng lên giường tranh thủ làm một giấc vì tôi có tiết học lúc 3h tại nhà thầy Lâm. Thầy là giáo viên chuyên luyện thi đại học về các môn, nhưng tôi chỉ
chú tâm luyện một môn toán thôi. Nằm trên giường, tôi mơ màng nhớ lại giấc mơ, hiếm khi tôi nhớ được một giấc mơ lâu đến như thế, nó có ảnh hưởng gì đến cuộc
sống của tôi không? Có thể là dự đoán của một điềm gì đó không?... Tôi chìm đắm trong những suy nghĩ rồi thiếp đi lúc nào không hay.


- Lam dạy đi con, đến giờ đi học rồi con yêu!

Mẹ lay tôi dạy. Nhìn đồng hồ đã 2h30, tôi vội vàng chuẩn bị ngay. Nhà thầy Lâm gần đây nên tôi thích đi bộ một mình. Tôi ra cổng, cái nắng vẫn chưa diệu đi mấy, tôi bước đi thật nhanh để kịp giờ học.

Tài sản của hikaru fukyuno

Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Tue Jul 06, 2010 3:34 am

Cao trào đây:

Chương 4

Tôi bước vội vã trong cái nắng nóng. Trên con đường quen thuộc, có vài tán cây và xe cộ rất đông, người người đi ngược về xuôi, tất cả đều tấp nập. Chỉ có một người làm tôi chú ý, phía xa xa dưới một tán cây, một người đàn ông ngoại quốc ăn mặc rất kì lạ, một chiếc áo sơ-mi ngắn tay màu xanh đậm, bên ngoài khoác chiếc áo sát nách với nhiều túi, trên thắt lưng có treo một cái túi nhỏ trong cứ như đội đặc
nhiệm của Mỹ vậy. Hình như là người Mỹ thật, trông anh ta khoảng hai mươi mấy
tuổi, khá cao to, tóc nâu vàng thấy rõ, da trắng, nét mặt rất bình thản như đang đợi ai đó. Có thể là người đó nhận nhiệm vụ truy đuổi hay theo dõi ai đó… Nhưng thôi không phả chuyện của tôi. Tôi làm lơ và tiếp tục bước đến nhà thầy.

Qua một khúc cua, Tôi nghe tiếng còi xe buýt vang lên, nghe rất vội vã. Tôi liền quay sang nhìn. Trời ạ! Một cậu nhóc chừng 8 tuổi đang nhặt lại cây kẹo bị rơi giữa đường.

“Sao ngốc thế, bỏ cây kẹo và chạy đi trước khi xe buýt kịp lao tới!” Một ý nghĩ vang lên trong đầu tôi. Không cần nghĩ ngợi gì tôi quăng ngay cái cặp lao ra đường định đỡ cậu nhóc sang một bên nhưng chắc chắn không kịp cả 2 sẽ bị đè bẹp mất. Trong một giây, tôi quyết định không đỡ mà là đẩy, tôi đẩy cậu nhóc ra khỏi đường đi của xe buýt, nhưng tôi bị vấp ngã.

Tôi nhìn lên, chiếc xe buýt đồ sộ vẫn lao tới với tốc độ rất nhanh. Trong một giây, tôi không còn biết gì nữa. Mọi thứ chung quanh cứ như bị đảo lộn, rất nhiều người chung quanh tôi. Chuyện gì thế này? Khung cảnh cứ quay vòng vòng, mắt bắt đầu nổi đom đóm. Có vài tiếng kêu lên: “Gọi xe cấp cứu đi”, “Có ai là người thân của nó
không?”, “Phụ tôi một tay đỡ nó dạy xem”, “Này em ơi tỉnh lại đi”… Tiếng kêu gọi xung quanh nhỏ dần rồi biến mất.

Chung quanh tôi, một màu tối đen như mật, không biết tôi đang mở mắt hay nhắm mắt nữa. Tôi cảm giác như mình đang bước đi nhưng không biết đi về đâu. Tôi đảo nhìn chung quanh một lần, rồi hai lần, ba lần. Lần thứ ba, Tôi thấy có một vệt sáng nhỏ phía xa xa, là gì nhỉ? Nến à? Tôi đến gần xem. Gần hơn tí nữa, ánh sáng đó to dần to dần. Thì ra là một ngọn đuốc, kì lạ thay, ngọn đuốc ấy màu xanh, một màu
xanh lam rất đẹp và nó không nóng, ngược lại nó lạnh hơn khi tôi để tay gần nó.
Kế bên ngọn đuốc, một cánh cửa to, rất to chừng như một ngôi nhà 2 tầng, hình
tròn và màu đen. Tôi tò mò chạm tay lên nó.

Két!!

Một tiếng sắc như dao cạo làm tôi giậc mình, cái hình tròn đen ấy bắt đầu lăn sang một bên để lộ một không gian đen tối sau cánh cửa. Nó vẫn từ từ mở ra, dường như phải lăn hết ra ngoài nó mới tự động khép lại. Cái gì đó thúc tôi bước qua cửa, tôi bước qua, cánh cửa vẫn đang mở. Phía bên kia, vật duy nhất tôi thấy được là một cây cầu à không phải nói là nửa cây cầu, tôi chỉ thấy được một nửa thôi, nó như dẫn
tôi đến một thế giới khác nữa, tôi nghĩ thế. Chung quanh tôi, ngoài tiếng ken két của cánh cửa, tôi nghe thấy tiếng suối chảy, rất nhẹ, không trong nhưng nghe rất buồn.

Một nửa trong tôi bảo tôi phải qua cầu, nữa còn lại bảo tôi qua lại thì hơn. Tôi không biết làm gì nữa, đứng đó thật lâu suy nghĩ. Tôi quyết quay đầu lại. Cánh cửa đen đang đóng lại nếu không nhanh lên thì… Tôi bắt đầu chạy, chạy thật nhanh về
phía cánh cửa, cứ như có một bàn tay đẩy tôi về hướng đó. Phía sau tôi như có tiếng bước chạy theo tôi. Muốn quay lại nhưng không dám, tôi cấm đầu chạy. Có một luồng sáng phía bên kia cánh cửa. Là gì thế nhỉ? Không biết nhưng cũng không quan trọng, chỉ biết nó hấp dẫn tôi hơn cái thế giới u tối ảm dạm này.

Cánh cửa sắp khép lại, tôi luồng qua nó và cố gắng không để chạm vào, nhở nó làm tôi tan chảy thì sao? Thành công, cánh cửa khép lại phía sau tôi, không còn nghe tiếng bước chân nữa. Ra khỏi đó bước thêm vài bước, tôi bị lọt xuống… không biết xuống đâu nữa nhưng rất sáng, chói hơn cả anh mặt trời buổi trưa. Chói quá! Tôi nhắm mắt lại, vẫn đang rơi.

Rồi đột nhiên, kí ức như bị gián đoạn, tỉnh dậy thì cảm thấy mình đang nằm, mắt vẫn nhắm nghiền. Cố mở mắt nhưng sáng quá, tôi rên lên. Bỗng:

- Nó tỉnh rồi, tỉnh rồi kìa!

Giọng nói khá quen thuộc nhưng không nhớ nỗi, ai thế? Tôi mở hẳn mắt.

- Đây là đâu vậy? Chuyện gì vừa xảy ra?

Tôi hỏi như người mất trí, vài người lo lắng nhìn. Một gương mặt phụ nữ khá quen thuộc trả lời:

- Đây là bệnh viện, con có nhớ những gì xảy ra trước khi ngất đi không?

- Ngất? Bao lâu? Chuyện gì đã xảy ra? Bà là ai?

Tài sản của hikaru fukyuno



Được sửa bởi hikaru fukyuno ngày Wed Jul 07, 2010 5:13 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
Koyuki Hagiwara
Phù thuỷ không gian
Koyuki Hagiwara
Nữ
Clover leaves52 Viên (moneyTFC)2788
Tổng số bài gửi : 2019
Birthday : 31/08/1993
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Tue Jul 06, 2010 6:35 am

Ồ ố ô :-X

Póc tem :>

2 Chap này rất hay :-X như vậy là em bị mất trí nhớ rồi nhỉ :-S

SS thích cái đoạn em tả lúc còn hôn mê :>

Chờ chap 5 :-X

Cộng em 10Lv nhé :*

Tài sản của Koyuki Hagiwara

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
https://tsubasafc.forumvi.com
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Wed Jul 07, 2010 2:07 am

Koyuki Hagiwara đã viết:
Ồ ố ô :-X

Póc tem :>

2 Chap này rất hay :-X như vậy là em bị mất trí nhớ rồi nhỉ :-S

SS thích cái đoạn em tả lúc còn hôn mê :>

Hihi, lúc bắt đầu, tự dưng trong đầu em tuôn ra rất nhiều sự việc, đặc biệt là cái này. Cái này em theo người hoa cổ là đi qua cây cầu gì đó rồi uống chén nước gì đó để quen hết mọi thứ kiếp này để đầu thai kiếp sau [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 871991 . Nghe hơi ly kì nhỉ, cái đuốc với cái cửa em chế đó hay không [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 716457 .

Típ chương 5 luôn đây:

Chương 5

Sau câu hỏi đó của tôi, mọi thứ khác hẳn, gương mặt người phụ nữ lúc nãy đầy vẻ lo lắng, giờ lại ngỡ ngàng, mọi người đều hướng cặp mắt vào tôi, không có vẻ ngạc nhiên nhưng lại đầy vẻ lo sợ và ngỡ ngàng như người phụ nữ kia.

Rồi bà cuối xuống lấy lại bình tĩnh, bà quay sang nói với tôivới giọng đầy an ủi:

- Không sao đâu! Bác sĩ bảo con bị chấn thương ở não nhưng không trầm trọng mấy. Thêm một thời gian nữa, não tự lành con sẽ có thể nhớ lại những gì trước đây.

Một người đàn ông trông cũng khá quen, người cao, hơi mập, tóc bạc nhiều, độ chừng trên năm mươi đến kế bên người phụ nữ, đỡ bà dạy ra ngoài phòng. Lúc quay mặt đi, tôi thấy vai bà ấy hơi nấc lên như đang rất xúc động. Tôi đã nói sai gì sao? Sao không khí ở đây căng thẳng thế?

Vài người bước theo họ, chỉ còn ba cô bé mặc đồng phục nữ sinh của trường nào đó và một người đán ông ngoại quốc. Ba cô bé trông trạc tuổi tôi. Một cô bé có đeo kính, tóc dài và thẳng, xỏa ra, mái vén lên hai bên để lộ vầng trán cao trông rất tri thức. Một cô bé tóc ngắn hơn, chừng hơn vai một tí, rất dày và mượt, trông cô hơi trầm tĩnh, mắt luôn hướng xuống đất. Cô bé còn lại tóc dài nhất và cũng rất thẳng,
được cột cao lên, người thon gọn và cao. Cả ba đều bối rối và bàng hoàng không biết phải nói gì, có thể họ là bạn tôi thì sao? Trông họ rất quen nhưng tôi không thể nhớ rõ chi tiết như thế nào, cũng chẳng có tí cảm xúc với họ cả. Làm sao đây? Không khí yên tĩnh này làm tôi khó chịu.

Rồi một trong ba lên tiếng:

- Cậu còn nhớ tụi mình không?

Là cô bé trầm tính. Tôi khẽ lắc đầu. Cô tóc dài nức nở khóc, cô bé còn lại cố gắng
an ủi cô. Cô bé trầm tĩnh tiếp tục:

- Không nhớ gì cả sao? Những lúc mình đi hát karaoke, những lúc thi đậu tốt nghiệp điểm cao vui vẻ đến chừng nào, rồi những khi đi đánh mạc chược ở quán 0oC, rồi… rồi…

Cảm xúc như dâng trào trong cô làm cô không thể nói thêm được nữa. Tôi cảm thấy rất tội nghiệp họ. Vì chính tôi không nhớ họ là ai, họ mới đau khổ như thế, chẳng còn sợi dây nào liên kết giữa chúng tôi lại nữa. Tôi cố thử lục lọi kí ức từ những gì cô bé kia vừa nói. Đi hát ư? Mình hát có hay không, giọng cả 3 người kia như thế nào? Đi hát có gì vui nhỉ? Đậu tốt nghiệp? Vậy mình đã cấp ba rồi ư nhưng thật ra là bao nhiêu tuổi? Có ai có thể cho tôi biết rõ hơn không? Chơi mạc chược? Nó như thế nào nhỉ? Quán 0oC làm tôi ngỡ ngàng hơn. Quán ấy lạnh đến 0oC sao? Có băng tuyết hay thở ra khói không nhỉ? Ôi những điều đó chỉ làm tôi thắc mắc hơn thêm thôi chứ chẳng thể nhớ được gì cả. Mọi người ngồi lại thật lâu. Không khí yên tĩnh ấy lại trở lại trừ những tiếng nức nở. Rồi người ngoại quốc kia cố an ủi họ và bảo họ ra ngoài trấn tĩnh lại rồi chuẩn bị đi học gì đó. Cả ba vâng lời, họ dìu nhau bước ra ngoài torng tiếng khóc. Cánh cửa đóng lại, chỉ còn tôi và người đàn ông ngoại quốc kì lạ. Trông anh ta khoảng hai mươi mấy tuổi, khá cao to, tóc nâu vàng , da trắng, nét mặt rất bình thản dù có khá nhiều chuyện căng thẳng đã diễn ra tại đây. Anh ta mặc một chiếc áo sơ-mi ngắn tay màu xanh đậm, bên ngoài khoác chiếc áo sát nách với nhiều túi, trên thắt lưng có treo một cái túi nhỏ.Tôi cảm thấy anh ta không quen thuộc mấy nhưng có chút gì đó quen quen, anh ta có là một trong những người thân của tôi không nhỉ? Anh nhẹ nhàng giới thiệu:

- Anh là điệp viên. Anh làm việc cho Mỹ và đến đây từ năm ngoái để tìm nhân tài.

Tài sản của hikaru fukyuno



Được sửa bởi hikaru fukyuno ngày Wed Jul 07, 2010 5:19 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Wed Jul 07, 2010 4:51 am

Chương 6

Điệp viên! Cái này làm tôi có một cái gì đó như bùng nổ trong thâm tâm. Không rõ nữa nhưng nó làm tôi có phản ứng. Tôi nheo mắt nhìn anh ta một cách lạ lùng. Chắc anh ta cũng nhận ra điều đó nên bảo tôi bình tĩnh nghe anh ta kể hết. Anh ta cho tôi
biết một ít về tôi – anh bảo mẹ tôi – người phụ nữ lúc nãy kể cho anh ấy biết. giọng không trôi chảy lắm, anh ta bắt đầu từ tính cách, anh bảo tôi rất thông minh, tinh nghịch, vui tính, đôi lúc cũng rất cứng đầu. Anh bảo ước mơ của tôi – của ba mẹ tôi thì đúng hơn – là thi đậu đai học ngoại ngữ và đại học công nghệ thông tin. Hiện tôi đang học lớp 11 và giờ đang ở tháng 4 sắp tới kì thi HKII, anh cho biết có lẽ tôi được miễn thi – nghĩa là ở lại lớp hoặc được lên thẳng chẳng cần thi – vì tôi không thể ôn thi với đầu óc trống rỗng, thậm chí tên tôi tôi cũng không biết thì làm sao nhớ được toàn bộ kiến thức của lớp 11 đây? Tên! Đúng rồi tôi cũng cần biết tên mình chứ! Tôi liền hỏi anh ấy:

- Tôi là ai? Tôi không thể nhớ ra tên tôi!

Anh ta vui vẻ trả lời:

- Em tên là Diệp Song Lam, cái tên rất hay nhỉ?

Song Lam, tôi phải nhớ rõ tên mình trước đã có thể nó dính với vài kí ức và làm tôi nhớ lại thì sao? Tôi tiếp tục nghe anh ta kể. Anh kể sang gia đình tôi gồm những ai,
tên họ từng người, rồi một vài người bạn thân của tôi. Anh nói ba cô bé lúc nãy là ba người bạn thân nhất của tôi và cũng giới thiệu tên từng ngoừi với những đặc điểm dễ nhận biết. Thì ra họ là bạn thân của tôi, thảo nào lại xúc động đến như thế. Anh không đề cập đến sở thích của tôi. Chắc có lẽ, dù có nói hay không tôi cũng chả có thích thú gì đâu, đó chỉ là lúc trước thôi biết đâu bây giờ tôi lại thích thứ khác thì sao?

Anh ta ngồi suy nghĩ gì đó, rồi anh ta nói:

- Trong lúc em hôn mê, có rất nhiều chuyện đã xảy ra. Từ lúc có tai nạn, anh đã có mặt ở đó chứng kiến mọi chuyện. Một chiếc xe buýt xém cướp mất mạng sống của em, mọi người gọi cấp cứu đưa em vào bệnh viện. Anh thấy em bước từ nhà ra nên đã liên lạc với nhà em vào bệnh viện kịp thời. Các bác sĩ bảo em bị tai nạn rất nặng: gãy cánh tay trái và xương hông, một số nội tạng bị tổn thương khá nặng, nhất là não, thận và…

Như có điều gì khó nói, tôi nhìn anh ta với đầy nghi vấn. Cuối cùng anh ta cũng nói:

- Và cơ quan sinh sản. Xương hông của em bị gãy và dâm trực tiếp vào nó làm tổn hại trầm trọng, nếu không có bộ phận thay thế em sẽ chết. Cũng may lúc đó có người vừa hiến cơ thể cho y học nhưng… là nam. Nên chuyện này phải do mẹ em quyết định. Tiền phẫu thuật bằng cả gia tài, dù cho tên tài xế có bù phần nào tiền đi nữa cũng không đủ. Mẹ em như cảm thấy bức lực và khóc rất nhiều. Thế là anh vào cuộc. Vì em đã cứu sống một mạng người nhưng lại đổi lấy mạng sống của em, anh thấy thật bất công. Anh bảo sẽ bao trọn mọi thứ từ tiền phẫu thuật cho đến tiền dưỡng thương, nhưng với một điều kiện, là em sẽ theo phục vụ anh ở nước
ngoài, vừa học vừa làm việc, xem như anh sẽ đào tạo em thành nhân tài, phần còn lại là hy vọng ở em. Mẹ em đồng ý không do dự. Bà ấy quả thật rất thương em, dù
biết nếu thành công, em có thể chẳng nhớ gì vì não bộ bị chấn động mạnh và cơ
thể em sẽ thay đổi hoàn toàn. Em hiểu anh nói gì chứ?

Tôi không nói gì, chỉ gật đầu một cái. Tôi hiểu mà, nghĩa là bây giờ tôi là một cậu bé 16 tuổi và phải ra nước ngoài sống tự lập bên một người tôi không hề quen biết trước đó. Có nên tin tưởng anh ta không? Có lẽ là một người đàng hoàng, dù gì anh ta cũng cứu sống tôi, tôi nợ anh một mạng sống. Sau đó anh ta ra ngoài để tôi một
mình suy nghĩ về những gì anh ta đã nói và chuẩn bị tinh thần cho những sóng gió sắp tới.

Tài sản của hikaru fukyuno

Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
ashura fukyuno
Giải ba Summer Contest
ashura fukyuno
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)511
Tổng số bài gửi : 90
Birthday : 14/02/1991
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Wed Jul 07, 2010 8:24 am

Ax. Trời!!! Em gái tui thành em trai hồi nào vậy???
Sao hồi nào giờ tui hổng biết??? [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 350902
Vậy là phải đổi cách xưng hô rồi. Cậu nhóc. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 408909
Chap 6 hay đấy. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 87649

Tài sản của ashura fukyuno

Về Đầu Trang Go down
Koyuki Hagiwara
Phù thuỷ không gian
Koyuki Hagiwara
Nữ
Clover leaves52 Viên (moneyTFC)2788
Tổng số bài gửi : 2019
Birthday : 31/08/1993
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Wed Jul 07, 2010 8:39 am

ashura fukyuno đã viết:
Ax. Trời!!! Em gái tui thành em trai hồi nào vậy???
Sao hồi nào giờ tui hổng biết??? [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 350902
Vậy là phải đổi cách xưng hô rồi. Cậu nhóc. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 408909
Chap 6 hay đấy. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 87649

SS thiệt là đểuuuuuu :D

@ Hikaru: ah ah, biết truyền thuyết đó :> Được được chém thêm cái đuốc nghe OK đó :D

Cộng 10Lv cho 2 chap tiếp :>

Tài sản của Koyuki Hagiwara

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
https://tsubasafc.forumvi.com
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Thu Jul 08, 2010 9:46 am

Hôm nay bận quá nên chỉ được một chương thui, thông cảm nhé!

Chương 7

Trong thời gian tôi dưỡng thương. Có khá nhiều người vào thăm
tôi. Đa số tôi đều thấy quen thuộc, có vài gương mặt lạ nhưng họ vẫn
bắt chuyện rất thân mật với tôi. Họ kể tôi nghe rất nhiều chuyện,
những chuyện trước đây của tôi, những chuyện diễn ra bên ngoài và một
số kiến thức cơ bản. Người phụ nữa mà tôi phải gọi là mẹ cũng đã đỡ
hơn như đã chấp nhận sự thật. Bà rất lo cho tôi, từng miếng ăn đến giấc
ngủ.
Đôi lúc chợt thức dậy tôi vẫn thấy bà bên cạnh, dù đã thiếp đi nhưng
tay
bà vẫn nắm chặt lấy tôi. Tái trái tôi vẫn chưa đủ sức cầm đồ, nó
cứ như bị dập
ra ấy, đau vô cùng. Nhưng có bà bên cạnh tôi như cảm
thấy khỏe hơn và cảm thấy
an toàn hơn, có thể một phần trong kí ức
tôi vẫn nhớ đến bà?


Ba người bạn thân của tôi cũng thường xuyên vào thăm. Họ bảo đã hoàn thành kì thi HKII nên rảnh rỗi. Cả ba đều thân thiện. Họ mang cho tôi rất nhiều thứ, đồ ăn, thức uống, quà rồi nhiều thứ khác. Họ kể cho tôi về những kí ức tôi đã bỏ qua, dạy lại tôi cách chơi cái thứ gọi là mạc chược gì đó, cho tôi nghe những bản nhạc hiện đại hay hay,...

Những lúc ở một mình, tôi cố tập đi đứng nhưng khó vô cùng. Mỗi lúc ngồi dậy là cả một nỗ lực, xương hông vẫn chưa lành hẳn, nó đau buốt mỗi khi tôi trở người, nhưng rồi cũng diệu đi. Nhiều lúc tôi bị té còn kinh khủng hơn là chạy nữa, lúc đó chỉ biết
đau đớn.


Một tháng trôi qua với tôi như cực hình, cuối cùng cũng xuất viện được. Tôi được ba mẹ đưa về nhà, tận hưởng những giây phút cuối cùng với những người thân trước khi bước vào con đường mới của tôi.

Tôi về nhà, vào căn phòng của tôi lúc trước, không rộng mấy nhưng thoáng và gọn gàng. Trong phòng một mình, tôi nghĩ về nhiều thứ. Con người lúc trước của tôi thế nào: vui tính, khó chịu hay điềm tĩnh? Những thông tin từ anh điệp viên kia chưa làm tôi tìm được con người lúc trước của mình.

Trong phòng có rất nhiều sách, từ sách giáo khoa lớp 11, sách tham khảo, khoa học tự nhiên, khoa học viễn tưởng, vi tính, các đề luyện thi đại học cho đến những cuốn tiểu thuyết, truyện tranh, sách tâm hồn,… Xem ra lúc trước tôi cũng hay đọc sách nhỉ, mà tôi đã đọc hết số sách này chưa nhỉ? Trong thâm tâm tôi không dám nghĩ thế đâu.

Có những món đồ chưng bày khá cũ, đa số bằng gỗ và thủy tinh, có vài chai dầu thơm vơi đi một nữa, vài cái tượng tô màu nước nhìn khá bắt mắt. Tôi tô à hay có ai tô chung nữa nhỉ? Cũng không quan trọng mấy. Tôi lục lọi trong cái tủ dưới chân bàn học, có gì đó khiến tôi muốn tìm một thứ. Có một quyển sổ, tôi chạm tay vào nó và tự hỏi, có phải cái này không nhỉ? Và tôi mà ra. Thì ra là một quyển nhật kí. Tôi có viết nhật kí sao? Tôi liền ngồi lên bàn và đọc nó. Tôi dành cả buổi chiều để nghiền ngẫm những gì trong đó, có thể những lời văn do chính tôi viết ra có thể tạo
cho tôi một ấn tượng gì thì sao!


Tôi viết nó lúc mới vào lớp 6, những câu chuyện không liên tiếp xảy ra, có lẽ tôi chỉ viết khi có điều đặc biệt, đa số là chuyện buồn. “Viết lên giấy có thể làm mình vơi
đi nỗi buồn” một câu nói vang lên trong đầu tôi, là suy nghĩ của tôi chăng? Nhưng nó thúc tôi cầm bút lên và bắt đầu với những sự việc mới đến với tôi. Tôi cũng có kể lúc mình đang ở một thế giới lạ lẫm trước khi tôi biết mình mất trí nhớ. Tôi viết không ngừng nghỉ, chữ tuôn ra không hết.


Khi hết chuyện, tôi nhìn đồng hồ đã 7h45. Trễ quá sao không ai gọi tôi hết vậy? Có lẽ ba mẹ nghĩ tôi đang ngủ chăng? Tôi liền chạy xuống nhà, mọi người vẫn đang ngồi trước bàn ăn nói chuyện, món ăn đã được dọn ra. Tôi thắc mắc:

- Sao mọi người không gọi con? Trễ thế rồi vẫn chưa ăn cơm à?

- Mọi người chờ con đấy. Mẹ biết lâu rồi con không có không gian riêng nên mẹ không muốn làm phiền con.

Mẹ tôi nói với giọng rất diệu dàng. Có lẽ đúng điều tôi muốn nên tôi chỉ mỉm cười biết ơn nhưng cũng hơi ngượng vì phải bắt cả nhà đợi mình. Không thể đợi thêm được nữa, tôi nhào vào bàn mời mọi người cùng ăn và bắt đầu với bữa cơm đầu tiên trong gia đình.

Tài sản của hikaru fukyuno

Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Sat Jul 10, 2010 2:10 am

Chương 8


Anh Darnie – anh điệp viên đã giới thiệu tên trong lần gặp thứ hai – chỉ cho tôi một tuần lễ để từ giã mọi người vì anh ấy có nhiệm vụ mới cần về nước gấp. Nhưng không sao, chị Hàn đã giúp tôi lên lịch sắp xếp các chương trình tôi phải tham gia, từ người thân trong gia đình đến bạn bè, thầy cô… nên mọi việc diễn ra rất êm đẹp và tôi có một tuần lễ thật ý nghĩa.
Và cũng trong tuần lễ đó, tôi phải rất cực lực để luyện ngôn ngữ lạ lẫm mà tôi sắp phải dùng tới.
Nó rất khó, quá nhiều từ mới để tôi ghi nhớ. Anh Darnie bảo tôi chỉ cần học giao tiếp thôi, chữ nghĩa sẽ từ từ luyện sau. Như thế cũng đủ khó cho tôi rồi, vì tôi quên sạch tất cả những gì tôi từng học, nhưng cũng vì thế mà tôi học rất nhanh, có lẽ do đầu óc trống trơn nên bỏ gì vào nó cũng đựng được hết.
Đến cuối tuần, mẹ phụ tôi dọn hành lý, chuyến bay của tôi khởi hành lúc 8 giờ sáng thứ hai. Lúc dọn hành lý, mẹ căn dặn rất nhiều điều khi đặt chân đến một đất nước mới – vì mẹ bảo mẹ từng đi sang nước ngoài làm việc nên có kinh nhgiệm.
Tối đó, tôi viết nhật kí. Tôi viết về những kỉ niệm vừa qua – vì tôi không thường viết lắm – và cảm giác trước khi đi chuyến bay đầu tiên trong đời. Chuyến bay này thật sự quan trọng đối với tôi, không phải nó cần thiết mà là nó có ý nghĩa. Chuyến bay đầu tiên đưa tôi đến một đất nước xa lạ, không có bố mẹ, không có gia đình, tôi phải tự lập. Nhưng tôi không sống với người thân hay kí túc xá, mà tôi sống với điệp viên, lúc nào cũng phải có sự cảnh giác, lúc nào cũng đề phòng, mà đó cũng chỉ là suy nghĩ của tôi thôi, không biết cuộc sống của họ như thế nào nhỉ? Anh Darnie không cho tôi biết nhiều về nơi ở mới của tôi, chỉ cho biết đó là nơi dành cho các điệp viên chuyên nghiệp trẻ tuổi trên thế giới tụ hội lại. Nhưng tôi hơi thắc mắc sao lại bắt tôi ở cái chốn ngột ngạt mùi thuốc súng này? Tôi hỏi rất nhiều lần và lần nào anh ấy cũng bảo một câu: “Đến đó rồi sẽ biết”, câu nói đó càng làm tôi tò mò hơn.
Sáng hôm sau, anh Darnie sang đón tôi lên sân bay, ba mẹ tôi cũng đi. Chỉ có ba mẹ và một vài người bạn đến tiễn đưa tôi thôi. Chị Hàn phải làm ca sáng nên không đến tiễn tôi. Ngoài anh Darnie có khá nhiều người đi cùng chúng tôi, dĩ nhiên là đều lạ mặt đối với tôi, có lẽ là đồng nghiệp của anh ấy. Họ vui vẻ chào hỏi và bắt chuyện với tôi bằng tiếng Anh, chỉ vài câu chào hỏi nên không khó mấy, tôi trò chuyện với họ và mau chóng quen biết từng người.
Sắp đến giờ khởi hành, mọi người nói vài lời cuối và chúc tôi may mắn. Ba đứa bạn thân của tôi hơi xúc động nhưng cố không khóc, tôi biết chắc chúng nó sẽ nhớ tôi lắm và tôi cũng thế, chúng tôi ôm nhau lần cuối. Tôi quay sang từ giã ba mẹ.
- Cảm ơn ba mẹ đã nuôi con khôn lớn, giờ là giây phút con tự lập, con sẽ không phụ lòng ba mẹ đâu, ba mẹ đừng quá lo lắng!
- Ba mẹ biết con sẽ làm được mà! – ba tôi nói.
- Tạm biệt ba mẹ, con sẽ nhớ hai người lắm!
- Ba mẹ cũng sẽ rất nhớ con, con trai!
Mẹ tôi nói, vài giọt nước mắt lăn trên má bà, tôi biết bà rất đau buồn nhưng biết làm thế nào được vì đây là cơ hội duy nhất của tôi rồi. Tôi vẫy tay tạm biệt mọi người và tiến lên trên con đường mới của tôi.

Tài sản của hikaru fukyuno

Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
Koyuki Hagiwara
Phù thuỷ không gian
Koyuki Hagiwara
Nữ
Clover leaves52 Viên (moneyTFC)2788
Tổng số bài gửi : 2019
Birthday : 31/08/1993
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Sat Jul 10, 2010 3:55 am

10 Lv :-X

Càng ngày càng hay đấy Hikaru_chan :-X

Tài sản của Koyuki Hagiwara

Tài sản
Tài sản:

Về Đầu Trang Go down
https://tsubasafc.forumvi.com
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Sun Jul 11, 2010 6:22 am

Chương Chín


Chuyến bay của tôi đến thẳng Los Angeles
– căn cứ địa của điệp viên. Thật ra chỉ là nhà ở dành cho các điệp viên thôi, gọi
căn cứ địa cho oai ấy mà. Ba mươi sáu tiếng trên máy bay làm tôi uể oải, lúc khởi
đầu mới kinh khủng, dù cho có đeo dây phone bạn vẫn nghe tiếng động cơ máy bay
rầm rầm bên tai, cảm giác rất khó chịu cứ như lặn sâu xuống đáy biển mà không
có đồ bảo hộ vậy.



Nhưng dần cũng quen, các cô tiếp viên
cũng rất thân thiện, họ luôn lo lắng cho hành khách. Trên máy bay, bạn muốn ăn
gì cũng có, thậm chí tôi còn thấy một cô tiếp viên bưng một mâm toàn trái cây
và rượu champagne trông cứ như quán bar ấy. Có vài lần cô tiếp viên đến hỏi tôi
muốn ăn gì, nhưng lại hỏi bằng tiếng Anh, tôi cười thầm, tôi biết rõ họ là người
Việt mà, chắc do tôi đi cùng một người ngoại quốc nên họ tưởng tôi là người nước
ngoài chăng? Không thành vấn đề, với chút ít từ ngữ, tôi sổ tiếng Anh luôn, xem
như làm quen với ngôn ngữ mới này.



Đến hai giờ chiều hôm sau, mày bay hạ
cánh. Tôi bước xuống sân bay, không khí thật trong lành, có vài chiếc taxi kiểu
Mỹ đền gần sân bay, rất nhiều người đến đón người thân của mình, đa số toàn người
nước ngoài. Tôi cứ ngỡ mọi người sẽ gọi taxi để về nhà nhưng không, hơn tôi tưởng
nhiều. Hai chiếc xe Mazxda3 màu nâu trông cực chiến đang chờ sẵn ở một gốc sân bay. Lúc đầu, tôi nghĩ chắc có một diễn viên hay ca sĩ nào cùng chuyến bay với mình. Thật không ngờ, đoàn của tôi – các điệp viên – hiên ngang tiến tới hai chiếc ô tô đó, tôi hiểu ngay nó không dành cho diễn viên, ca sĩ hay đại gia nào mà
cho các điệp viên. Làm điệp viên giàu đến thế ư?



Đi sau anh Darnie, tôi bắt gặp khá nhiều cặp mắt hướng về phía chúng tôi, vài tiếng ồ kêu lên. Tôi không quen “bị” người khác chú ý như thế nên cảm thấy ngại quá, chỉ biết cò kè đi sau anh Darnie.


Ngoài hai tài xế ra – đều là điệp viên – không có ai đến đón chúng tôi cả. Tôi ngồi chung xe với anh Darnie và được anh ấy cho lên đầu ngồi để ngắm phong cảnh nơi ở mới của tôi. Thật tuyệt vời! Xe chạy rất êm và nhanh. Khung cảnh cũng khác hẳn ở Việt Nam: nhà lầu cao tầng, các thương hiệu lớn, các cửa hàng sang trọng, các căn biệt thự mọc san sát nhau; đường phố tấp nập xe cộ nhưng chỉ toàn xe ô tô, người đi bộ cũng rất nhiều. Tôi nhìn đến hoa cả mắt. Tôi hỏi anh Darnie:


-
Anh
Darnie, sao người ta không sử dụng xe gắn máy mà lại đi bộ?



-

đây không chuộn xe gắn máy, mọi người thích đi xe ô tô, xe mô tô và các phượng
tiện công cộng. Còn như đi mua sắm, đi dạo… những nơi gần gần thì đi bộ sẽ tiện
hơn.



Đúng như mẹ tôi nói, phải có chút ít kiền
thức và kinh nghiệm mới có thể thích nghi với đời sống mới như thế. Mọi thứ
khác hẳn, không chỉ phong cảnh, cách sống mà còn về con người. Họ ăn mặc rất
hòa nhã, không lòe loẹt như Việt Nam, rất nhiều màu tóc, màu da hòa trộn trong
dòng người.



Qua khỏi khu đông đúc người lúc nãy – có
lẽ là trung tâm thành phố - chúng tôi đến khu dân cư. Ở đây, không khí lại khác
hẳn lúc nãy, rất yên tĩnh, rất ít xe cộ qua lại, không khí trong lành hơn, các
ngôi biệt thự gần giống nhau kế nhau trải dài cả khu phố. Sao lại thiết kế cấu
trúc nhà cửa giống nhau thế? Nhỡ đi nhầm nhà thì sao? Tôi lại hỏi anh Darnie,
Anh ấy bảo mọi người rất tỉnh táo khi đi xe, không bao giờ có vụ nhầm nhà cả.



Mỗi nhà đều có một cái gara để xe ô tô
nhưng đa số lại để bên ngoài, họ không sợ mất sao? Chắc không có chuyện đó đâu,
không ai ăn cắp xe ô tô cả, họ không thể bỏ chiếc xe vào túi rồi phóng đi như
tia chớp được.



Đến cuối dãy phố, xe chúng tôi rẽ phải,
một con đường ngắn, chỉ chừng năm mươi mét là đường cụt nhưng cuối con đường có
một căn biệt thự lớn, khác hẳn những căn tôi đã thấy. Xe tôi dừng lại tại đó.
Nơi tôi sẽ ở là đây sao? Khủng khiếp thật!

Tài sản của hikaru fukyuno



Được sửa bởi hikaru fukyuno ngày Wed Jul 28, 2010 5:41 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Tue Jul 13, 2010 12:09 am

Chương Mười


Cái cổng thật đồ sộ, kích thước nó như cánh cửa đen tôi từng thấy trong lúc bất tỉnh,
Cũng màu đen nhưng có hoa văn chi tiết và đẹp hơn nhiều.


Không cần ai phải bước xuống xe bấm chuông hay bóp cói, cổng tự động mở ra, bên trong là cả một vườn hoa rực rỡ đầy màu sắc, nhiều tán cây to che rợp cả lối đi, có một cái hồ nhỏ ở giữa sân, có lẽ là hồ cá vì nó không có vòi phun.

Xe chúng tôi từ từ tiến vào, đền gần tôi có thể quan sát thấy rất nhiều loài cây và hoa, chúng được trồng đối xứng nhau qua hồ nước cứ như chữ O lớn vậy. Màu sắc của các loài hoa hòa vào nhau trông rất dịu, không nổi bậc hay nóng bỏng. Tôi nghĩ thầm người trồng cây hẳn phải có mắt nhìn nghệ thuật lắm đây.

Xe dừng lại ở cổng chính. Mọi người xuống xe lấy hành lí. Tôi vừa xuống thì có hai người từ trong nhà mở cửa bước ra, là điệp viên hay gia nhân nhỉ, trông họ không có vẻ gì giàu có cả.

Có lẽ họ biết sự có mặt của tôi nên vui vẻ bắt tay làm quen. Một anh chàng da đen vui tính, thân hình cao to, lực lưỡng, giọng nói khá trầm. Anh tự giớ thiệu mình là Ron Millest, một điệp viên chuyên nghiệp, anh sống và làm việc tại đây. Còn kia là một cô gái chừng hai mươi mấy tuổi, da trằng, tóc dài màu vàng và được uốn lên, mắt màu xanh biển và rất sâu. Cô cười và bắt tay tôi, nụ cười thật đanh đá, có lẽ tôi nên cảnh giác với người phụ nữ
này thì hơn.


- Chị là Alicia Collins. Rất vui được gặp em.

- Em là Diệp Song Lam. Rất vui khi được gặp chị, Collins.

- Ôi không, chúng ta sẽ cùng sống và cùng nhau làm việc, vì vậy đừng gọi họ của chị. Cứ gọi Alicia, đừng ngại.

Chị nói và nháy mắt với tôi. Tôi mỉm cưới đáp lại:

- Chào chị, Alicia!

Trong lúc chúng tôi trò chuyện, anh Ron và những người khác chuyển hành lí vào nhà và
bảo tôi theo anh ta. Tôi còn lạ mọi thứ nên không biết làm gì, anh Darnie vẫn còn đang loay hoay với mấy cái vali, anh cũng bảo tôi theo họ, họ sẽ chỉ phòng cho tôi.


Tôi theo họ vào nhà. Vào đến trong, mọi người để tôi tự khám phá ngôi nhà mới của
mình. Thật tuyệt vời, cứ như trong phim ấy! Trần nhà cao và rộng đến không ngờ. Trên tường có treo đủ loại súng khác nhau từ lớn đến nhỏ đều có. Giữa phòng là bộ sofa màu nâu trông khá cổ điển, đối diện cửa chính là cái lò sưởi lớn, phía trên có chưng một thanh kiếm Nhật rất đẹp. Phía bên trái tôi có một cánh cửa, phía trên ghi là “Thư viện”. Tôi tò mò bước vào. Quả là một thư viện, nó rộng như phòng khách, kệ sách cao đến đụng trần, rất rất nhiều sách, phía cuối phòng có hai cái thang cao ngất trời. Tôi nhìn đến hoa cả mắt.


Ra khỏi phòng thư viện, đối diện là phòng ăn cũng là phòng bếp luôn. Phòng này
không mấy cầu kì, dãy bếp chữ “L” và một cái bàn ăn dài. Trong tủ kính phía trên có vài chai rượu và nhiều thứ như tách, ly rượu,…Trở lại phòng khách, phía cuối phòng bên tay trái là cầu thang, căn biệt thự có đến 5 lầu lận đấy!(chưa kể sân thượng)


Giờ mọi người đã ổn định trong nhà, vài người ngồi trên ghế sofa bàn bạc sắp xếp công
việc về nhiệm vụ sắp tới và về việc tôi vừa mới chuyển đến. Chị Alicia bảo tôi theo chị ấy lên lầu để chị giới thiệu từng phòng.


Chị Alicia vừa lên từng lầu vừa nói:


- Mỗi lầu đều có hai phòng trừ lầu năm chỉ có một phòng lớn là phòng tập, mỗi phòng đều có đầy đủ. Lầu một gồm phòng anh Ron và Riyer Leigh. Lầu hai gồm phòng chị và chị Seera Curtain. Lầu ba là phòng của anh Darnie và một phòng trống, dành cho em đấy. Lầu bốn là phòng của Park Shinwa và Futogo Tekuno. Lầu này ấn tượng nhỉ
đều là người Châu Á, Shinwa biết tiếng Nhật nên đôi lúc họ giao tiếp với nhau bằng
tiếng Nhật làm mọi người chẳng hiểu gì cả! Phòng trên cùng là phòng tập.


Chị Alicia vừa mở cửa vừa nói. Rộng thật! phòng tập không có khoảng ngăn cách nên nó
rộng vô cùng. Đủ loại dụng cụ thể hình và các dụng cụ thể thao của nhiều môn như boxy, cử tạ, kiếm, cung,… Tôi đi vòng quanh phòng và thử vài dụng cụ. Chị Alicia thử vài đường kiếm với tôi, trông chị yểu điệu thục nữ nhưng từng nhát kiếm của chị rất mạnh đấy! Tập luyện vài phút, chị Alicia dẫn tôi lên sân thượng hóng gió.


Sân thượng cũng y như phòng tập, chỉ thiều cái trần nhà. Chúng tôi đứng sát ban
công ngắm cảnh và tán chuyện. Alicia kể về cuộc đời của chị ấy và tại sao chị ấy lại gia nhập đoàn. Alicia có quá khứ rất buồn, bố mẹ chị ấy mất sớm lúc chị mới mười tuổi. Chị là đứa con độc nhất nên phải một mình bơ vơ với cuộc đời. Sau đó chị được một ông chú – là cảnh sát trưởng – nuôi dưỡng và đào tạo chị thành một điệp viên, chị vượt qua rất nhiều trở ngại, thử thách để có thể một mình trưởng thành như bây giờ. Alicia chính thức trở thành điệp viên chuyên nghiệp năm mười tám tuổi và gia nhập đoàn điệp viên quốc tế này năm hai mươi tuổi – và giờ cô ấy đã hai mươi ba rồi. Chị kể, giọng rất hiền hòa, mắt luôn hướng về một phía, tôi nghĩ giờ trong lòng chị ấy đang nhớ lại những chuyện đã qua nên cũng không muốn hỏi gì thêm, mặc dù tôi có rất nhiều thắc mắc.


Trò chuyện một lúc cùng chị Alicia, điện thoại chị ấy reo lên, mọi người gọi hai
chúng tôi xuống và bàn bạc về chuyện của tôi. Chắc hẳn mọi người đã có kết quả cho tôi rồi. Giờ tôi phải làm gì đây?

Tài sản của hikaru fukyuno

Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
princess_tomoyo
Giải nhì Summer Contest
princess_tomoyo
Nữ
Clover leaves16 Viên (moneyTFC)4628
Tổng số bài gửi : 693
Birthday : 04/05/1997
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Tue Jul 13, 2010 7:11 am

hú ú ú ú ú
hay was hika-chan :-X
típ típ típ nàoooooooooooo [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 993207

Tài sản của princess_tomoyo

Về Đầu Trang Go down
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 19, 2010 5:30 am

@ Prin: Tks em nhá! Yêu em lắm [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 776644 . Chỉ mong em theo dỗi hết bộ truy65n do chị sáng tác thui [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 831732
@ All: Thành thật xin lỗi vì đã để các bạn chờ wá lâu. Vì mình sắp nhập học rùi nên bận rất nhiều thứ nên viết hơi lâu, và vào năm học sẽ lâu hơn đấy.[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 831732
Típ đây

Chương Mười Một

Mọi người họp mặt đầy đủ tại phòng khách và đang đợi tôi, không khí có vẻ căng thẳng hơn lúc nãy. Anh Darnie như có điều gì khó xử, mắt luôn nhìn xuống đất, mặt đăm chiêu suy nghĩ, tay đan vào nhau. Tôi ngồi đối diện anh ấy, mọi cặp mắt lo lắng đang dồn vào tôi. Rồi anh Darnie bật nói:

- Mọi thứ đã xảy ra như có sự dàn xếp của bàn tay nào đó. Dù gì thì em cũng đã đến đây và anh sẽ là người quyết định tương lai của em. Nhưng hiện giờ anh đang có một nhiệm vụ mới ở Washington, có thể hai tuần nữa anh sẽ về. Vì vậy mọi người sẽ thay anh luyện tập cho em vài kĩ năng cơ bản…

- Anh không định nói bảo em tham gia…

- Chính xác, vì không còn cách nào khác. Anh nói dù gì em cũng ở đây rồi mà!

- Ôi chúa ơi!

Tôi rên lên. Các bạn có tin không, anh ấy bảo tôi làm điệp viên và tham gia vào đoàn điệp viên quốc tế? Tôi đã đoán trước điều này nhưng vẫn không thể kiềm nén được sự bất ngờ. Làm điệp viên ư? Tôi đang mơ sao? Trong lòng tôi tràn lên nhiều cảm xúc, không biết nên vui hay nên buồn. Không chỉ một mình tôi mà mọi người đều bồn chồn lo lắng, vì tôi còn quá nhỏ để nhận nhiệm vụ này. Nhưng dù sao câu trả lời đã có sẵn vì tôi không thể tự quyết định, người quyết định là anh Darnie nên tôi đành phải chấp nhận con đường mới này. Tôi thở dài và nói với mọi người:

-
Ôi không biết mẹ em biết tin này sẽ phản ứng ra sao nữa, nhưng dù sao người quyết định cũng là anh nên đành chịu thôi! Nhưng mọi người nhẹ tay với em chút, em vừa xuất viện không bao lâu đâu, tay chân vẫn còn yếu lắm!

Sau câu nói của tôi, không khí dịu hẳn đi, chị Alicia cười đầu tiên, một nụ cười thật
tươi như vừa trút được bầu tâm sự. Chị hiên ngang đứng lên tuyên bố:


- Ok, vậy gia đình chúng ta có thêm một thành viên mới, hơi nhí một tí nhưng không
sao đâu nhỉ, mọi người sẽ làm được mà! Giờ thì thoải mái tí đi. Darnie, cậu lo chuẩn bị cho nhiệm vụ sắp tới đi, còn mọi người phụ tôi một tay chuẩn bị bữa tối, thật linh đình vào để đón chào nhân vật mới nhé!


Không khí căng thẳng tan hẳn, mọi người lại tươi cười trở lại và cùng đứng lên chúc mừng tôi – thành viên mới dù chưa chính thức trở thành điệp viên.

Tối đó, chúng tôi cùng nhau dùng bữa và trò chuyện vui vẻ. Mọi người tự giới thiệu
về mình, có vài màn giới thiệu rất thú vị.


Anh Ron với giọng trầm của mình đã biểu diễn một bài rap rất tuyệt vời, cứ như
raper chuyên nghiệp vậy. Chị Seera có thể đàn thành một bài nhạc trẻ và nốt nhạc của chị là những cái ly chứa nước. Anh Riyer già nhất đám và cũng là người vui nhất đám, anh ta cũng thật ấn tượng với chiêu nướng thịt bằng thuốc súng ở ngoài trời, dĩ nhiên chỉ mình anh ta dám ăn những miếng thịt đen thui thủi do anh ta nướng thôi. Chị Shinwa với chất giọng Opera cất cao lên đến trời mây, nhiều lúc tôi không biết chị ấy đang hát gì nữa, chị ấy được mệnh danh là cái loa phát thanh của nhóm – vì nếu muốn, chị ấy có thể hét lên mà không cần loa hay micro. Chị Alicia nấu ăn rất ngon như chỉ có cái tội không biết trình bày, mấy món ăn do chị ấy nấu rất dễ nhận biết: trông kinh dị cực kì – lúc đầu tôi không
đủ can đảm để đụng tới mấy món đó – nhưng ăn vào thì không chê vào đâu được. Anh Futogo có biệt tài lồng tiếng, anh ta có thể nói bằng giọng một cô bé mới đuôi mươi – mặc dù anh ta trên ba mươi rồi. Anh Darnie kinh dị nhất nhóm, anh ta bật tiếng cười theo nhiều kiểu – cười mãn nguyện, cười đê tiện, cười nham hiểm… ít nhất cũng phải mười kiểu, mỗi lần anh ta cười một kiểu là mọi người đều phải bật cười theo.


Buổi tối hôm nay thật vui vẻ, ai cũng cười đến híp cả mắt. Tôi đi ngủ sớm vì thời
gian ở đây khác hẳn Việt Nam nên tôi cần thời gian để làm quen. Trước khi đi ngủ, tôi viết nhật kí. Tôi viết về buổi tạm biệt trên sân bay, không khí trên sân
bay, khi đặt chân lên đất nước mới lạ này và ngôi nhà mới với những người thân mới, những kỉ niệm vui đầu tiên trên con đường mới, về ngày đầu tiên trên đất
nước Mỹ.

Tài sản của hikaru fukyuno

Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
princess_tomoyo
Giải nhì Summer Contest
princess_tomoyo
Nữ
Clover leaves16 Viên (moneyTFC)4628
Tổng số bài gửi : 693
Birthday : 04/05/1997
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 19, 2010 7:11 am

póc tem chap 11
hay was yk thuiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii :-X
em thik Darnie nhứt trong nhóm đó [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 748616 nghe tả anh ấy rất dễ thương
đẹp zai ko ss [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 966672

Tài sản của princess_tomoyo

Về Đầu Trang Go down
hikaru fukyuno
Giải nhất Summer Contest
Giải nhất  Summer Contest
hikaru fukyuno
Nữ
Clover leaves9 Viên (moneyTFC)2159
Tổng số bài gửi : 204
Birthday : 09/06/1994
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 19, 2010 8:21 am

Hề hề, SS chế ra ss cũng không bik ảnh ra sao nữa [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 275770 , cái này cho người đọc tưởng tưởng.
Chừng 20 mấy tuổi trẻ trẻ chắc cũng đẹp trai lém ý [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 748616

Tài sản của hikaru fukyuno

Về Đầu Trang Go down
http://tomboysg.goo-boys.com/
ashura fukyuno
Giải ba Summer Contest
ashura fukyuno
Nữ
Clover leaves2 Viên (moneyTFC)511
Tổng số bài gửi : 90
Birthday : 14/02/1991
Vi pham :
[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Left_bar_bleue0 / 100 / 10[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Right_bar_bleue


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1Mon Jul 19, 2010 6:17 pm

@ Hika-chan : Ax. Chế ra mà không biết mặt mũi nhân vật thì khổ òy. Ít ra cũng phải biết Darnie thuộc dạng nào chứ.(đẹp trai hay dễ thương gì đó)
@ Prin : em thích Darnie àh? Coi chừng em thích không đúng người đoá. [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 502119

Tài sản của ashura fukyuno

Về Đầu Trang Go down
Sponsored content


[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp   [Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp 1


Tài sản của Sponsored content

Về Đầu Trang Go down
 

[Fiction] Điệp viên chuyên nghiệp

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» Sợi dây chuyền định mệnh!
» Dây chuyền kim cương
» Từ điển đa chuyên ngành khổng lồ
» [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....
» duyên kỳ ngộ _ bi kịch chuyện tình.........
Trang 1 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯) :: Entertaiment Central :: Thư viện trung ương :: Fanfic & fiction-