(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Mãi chỉ là bạn thân Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Mãi chỉ là bạn thân Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)

Welcome to the land of Hopes and Dreams!
 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Top posters
Koyuki Hagiwara (2019)
Sakura Hime (1564)
T_RUMIKO (1425)
emututem (1229)
syaoran clone (1117)
Clorinda Eudora (1081)
matsukayukina (1074)
Sakura*tsubasa (1004)
danisa12 (905)
congchuaxuClam (821)
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
Winter convention 2014!!! Thu Nov 27, 2014 8:05 am
Bài test set Vampire House và Vampire Hunter House Thu May 29, 2014 8:48 pm
[OneShot] Anh Sẽ Đợi Sat Apr 12, 2014 6:31 am
Phỏng vấn Clo nhà ta ^0^ Mon Aug 19, 2013 8:05 am
MANGA FESTIVAL LẦN THỨ 4 Ngày 26 – 27 – 28/07/2013 TẠI NHÀ VĂN HÓA THANH NIÊN Mon May 06, 2013 11:27 am
You are my love Thu Jan 03, 2013 11:20 pm
Mem mới làm quen mọi người Thu Jan 03, 2013 3:08 am
Hajimemashite!! Mem mới xin được mọi người chỉ giáo!! Thu Nov 08, 2012 7:46 am
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Tue Aug 21, 2012 1:47 am
Video Tsubasa Chronicle Sat Aug 18, 2012 4:58 am

Share | 
 

 Mãi chỉ là bạn thân

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Sakura Hime
Đại Pháp Sư
Sakura Hime
Nữ
Clover leaves32 Viên (moneyTFC)4504
Tổng số bài gửi : 1564
Birthday : 01/08/1996
Vi pham :
Mãi chỉ là bạn thân Left_bar_bleue2 / 102 / 10Mãi chỉ là bạn thân Right_bar_bleue


Mãi chỉ là bạn thân Empty
Bài gửiTiêu đề: Mãi chỉ là bạn thân   Mãi chỉ là bạn thân 1Fri Dec 12, 2008 8:21 am

__ Nguon : Muc Tím Online __
Có những lúc, chỉ cần một cú nhấn ga nhẹ nhàng thôi là khoảng cách được lấp đầy và chúng ta đến đích.

Thế nhưng, với tớ và cậu, điều ấy đã không bao giờ xãy ra.

Ai đó đã từng dặn dò, những kẻ như cậu và tớ rằng, từ tình bạn thân chuyển sang tình yêu sẽ là một khoảng cách rất dài, hoặc là tình yêu sẽ thăng hoa, hoặc là sẽ chẳng còn gì cả! Điều này càng tồi tệ khi tớ là con gái và tớ là kẻ chủ động!


Khi chúng ta còn là những đứa trẻ, tớ luôn coi cậu là “đứa em trai” nhút nhát. Cậu hiền lành và ít nói, cái gì cũng nhường nhịn tớ phần hơn. Trong khi tớ là 1 đứa con gái cá tính, lúc nào cũng muốn làm “sếp” và có cả phần ngỗ ngược. Tớ cũng hay làm trò ngu ngốc. Và khi đó, mỗi lần không đồng ý với những điều tớ làm, cậu thường giận tớ nhiều hôm liền, chẳng chịu mở miệng nói chuyện với tớ. Và khi ấy, tớ luôn có cảm giác trĩu nặng trong lòng. Dù cậu luôn bị tớ gọi là kẻ tẻ nhạt, kẻ thiếu muối…nhưng những cuộc đi chơi không có cậu, tớ luôn cảm thấy chống chếnh vô cùng. Cảm ơn cậu vì những lần giận dỗi, nó đã kéo tớ ra khỏi biết bao hành động ngu ngốc và ngây ngô. Nhất là lần cậu nhất quyết không cho tớ đi chơi khuya. Đêm ấy nhờ trở về nhà sớm mà tớ đã kịp chăm sóc mẹ chợt ốm. Cám ơn cậu!


Lên cấp 3, cậu vụt lớn và cao hơn tớ hẳn 1 cái đầu (không còn là 2 đứa bạn cao ngang đầu nhau nữa). Cậu cũng “đẹp trai” hơn. Không còn nước da trắng bóc, nhìn ốm yếu xanh xao nữa mà thay vào đấy là làn da nâu rám nắng khoẻ mạnh. Cậu thân thiện hơn, mồm không lúc nào cũng như ngậm tăm nữa và bắt đầu biết nói những lời cuốn hút người nghe. Tụi con gái cùng trường “đổ” cậu ầm ầm. Thế nào nhỉ, vẻ ngoài khoẻ khoắn (ngôi sao bóng rổ trường mà), học khá, bí ẩn, khó chinh phục, rất lạnh, và quan trọng, cậu là 1 chàng trai tốt (rất tốt bụng)!


Mọi người luôn thắc mắc là 1 chàng trai tuyệt vời như cậu, tại sao lại suốt ngày cặp kè với 1 đứa con gái phong cách “quái quái” như tớ? Tớ theo phong cách Harajuku, và với 1 số người, nó thực sự không được bình thường cho lắm. Tớ sơn móng tay đen xì, kẻ viền mắt đen, tóc nhuộm hi-light, mặc những bộ quần áo thùng thình. Bọn con gái thân thường bảo tớ xinh mà không biết đường làm đẹp. Nhưng tớ kệ, mỗi người có 1 phong cách riêng phải không cậu?


Có lẽ mọi thứ cứ chỉ bình yên và phẳng lặng như thế. Cho đến 1 ngày, cậu kể với tớ về 1 cô gái! Rằng cậu đã rung động ra sao, cậu còn rất hồn nhiên hỏi tớ về những món quà, làm sao để lấy lòng cô gái ấy! Nếu như mọi lần, tớ sẽ hăng hái và giúp đỡ cậu mà không mảy may suy nghĩ hay tính toán đâu cậu à! Nhưng bây giờ, tự dưng lòng tớ như thắt lại! Cái cảm giác rằng mình không còn là người quan trọng nhất, được cậu yêu thương và quan tâm nhất bóp nghẹt trái tim tớ! Tớ thấy nôn nao, loạng choạng, giống như người mất hết sức sống! Tại sao thế nhỉ?


Và tớ nhận ra là tớ yêu cậu! Tớ đã quen với sự quan tâm của cậu, nếu một ngày, những sự quan tâm ấy mất đi, tớ sẽ cô đơn và thiếu vắng lắm lắm! Mọi người đang đồn ầm cả lên và ghép cậu với cô ấy. Họ cũng đang bàn tán rằng cứ tưởng con bé quái đản kia (là tớ) là bạn gái của hot boy như cậu. May mà không phải! Người như cậu phải yêu cô gái dịu dàng và xinh xắn nhường kia chứ! Tớ bắt đầu soi mình trong gương, xoá đi những lớp trang điểm loè loẹt và lần đầu tiên, tớ chải tóc gọn gàng và buộc cao lên như con gái. Đã lâu rồi tớ chưa vận đồ con gái và khi tớ thử biến mình trở về đúng nghĩa, tớ đã rất ngạc nhiên vì thực sự, tớ không hề xấu xí như tớ nghĩ. Tớ tự hỏi, nếu tớ trở về với đúng nghĩa là 1 cô gái hiền dịu, cậu có thể có rung động nào với tớ không?


Ngày cậu đi dự sinh nhật cô ấy, tớ trốn vào 1 nơi thật xa, không có ai và ngồi lặng lẽ khóc. Tớ tưởng tượng đến nụ cười tươi của cậu khi ở bên cô ấy. Hai người thật hạnh phúc! Tớ tắt hết điện thoai, bỏ ngoài tất cả những sự liên lạc. Tớ chỉ muốn một mình. Trời mưa, kể từ lần nghe lời cậu về nhà sớm, tớ chưa từng đi đâu khuya thế này! Nhưng điều đó còn quan trọng nữa đâu. Giờ thì tớ mất cậu thật rồi.


Khi tớ đang co ro vì lạnh thì cậu đến! Cậu giỏi thật đấy, cậu đọc được suy nghĩ của tớ à? Cậu trách tớ sao giờ này còn ở đây, sao dầm mưa, kẻo ốm thì sao? Tớ hỏi cậu sinh nhật có vui không? Cậu không trả lời tớ, che ô cho tớ và nói chúng ta cùng về. Tớ đẩy cậu ngã giúi về phía trước và nói rằng: “Hãy để mặc tớ! Cậu về đi!”.


Sau lần đấy, dù tớ chẳng nói ra, dù cậu chẳng nói thêm gì, nhưng ai cũng biết tình cảm của tớ dành cho cậu là gì. Tớ chờ đợi phản ứng của cậu trong 1 tuần lễ, và cậu vẫn vậy, không có phản ứng gì khác, chỉ có những cuộc đối thoại và gặp gỡ là ngượng nghịu đi. Tớ bắt đầu nghĩ, nên hạn chế gặp cậu. Tớ không dùng điện thoại, không nét, tớ bắt đầu ăn mặc lại, dễ thương hơn, giống con gái hơn và tụi mình không còn cùng nhau tới trường nữa. Tớ bỏ ngoài tai mọi lời bàn luận giữa cậu và cô ấy, tớ sống cho riêng mình.


Tớ tin rằng rồi mọi chuyện sẽ qua. Đến khi nào hình ảnh cậu không còn là 1 ai đó đặc biệt, chắc tụi mình sẽ lại trở lại như ngày xưa cậu nhỉ? Rất có thể. Nhưng trước mắt, tớ chỉ muốn 1 mình. Rồi thời gian sẽ cuốn đi tất cả. Hãy hiểu cho tớ nhé!

Tài sản của Sakura Hime

Về Đầu Trang Go down
 

Mãi chỉ là bạn thân

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯) :: Nhà kho :: Nhà kho :: Shurano - Sharano :: Khu Yuuka-