(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Dây chuyền kim cương Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Dây chuyền kim cương Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)

Welcome to the land of Hopes and Dreams!
 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Top posters
Koyuki Hagiwara (2019)
Sakura Hime (1564)
T_RUMIKO (1425)
emututem (1229)
syaoran clone (1117)
Clorinda Eudora (1081)
matsukayukina (1074)
Sakura*tsubasa (1004)
danisa12 (905)
congchuaxuClam (821)
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
Winter convention 2014!!! Thu Nov 27, 2014 8:05 am
Bài test set Vampire House và Vampire Hunter House Thu May 29, 2014 8:48 pm
[OneShot] Anh Sẽ Đợi Sat Apr 12, 2014 6:31 am
Phỏng vấn Clo nhà ta ^0^ Mon Aug 19, 2013 8:05 am
MANGA FESTIVAL LẦN THỨ 4 Ngày 26 – 27 – 28/07/2013 TẠI NHÀ VĂN HÓA THANH NIÊN Mon May 06, 2013 11:27 am
You are my love Thu Jan 03, 2013 11:20 pm
Mem mới làm quen mọi người Thu Jan 03, 2013 3:08 am
Hajimemashite!! Mem mới xin được mọi người chỉ giáo!! Thu Nov 08, 2012 7:46 am
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Tue Aug 21, 2012 1:47 am
Video Tsubasa Chronicle Sat Aug 18, 2012 4:58 am

Share | 
 

 Dây chuyền kim cương

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Sakura Hime
Đại Pháp Sư
Sakura Hime
Nữ
Clover leaves32 Viên (moneyTFC)4504
Tổng số bài gửi : 1564
Birthday : 01/08/1996
Vi pham :
Dây chuyền kim cương Left_bar_bleue2 / 102 / 10Dây chuyền kim cương Right_bar_bleue


Dây chuyền kim cương Empty
Bài gửiTiêu đề: Dây chuyền kim cương   Dây chuyền kim cương 1Thu Nov 20, 2008 7:46 am

__Nguồn : Mực Tím Online __
Cuộc sống của tôi trở nên tẻ nhạt và đơn điệu vô cùng. Cả ngày chỉ có mỗi ba việc là ăn, học, nghỉ ngơi...
Lại cái cảm giác đó...

Một lần nữa nó lại hiện hữu trong trái tim tôi...

Đã rất nhiều lần rồi, và tôi dần hiểu...hình như tôi bị bỏ rơi...

Vẫn sau lưng của người ấy, tôi có cảm giác như mình bị bỏ rơi, cô đơn và thật lạnh lẽo. Bóng tối và nỗi buồn ngập tràn trong lòng tôi. Chẳng còn gì đau khổ hơn khi bị một người mà mình yêu quý rời bỏ khi mình cần người đó nhất. Tôi luôn gọi người đó là người bạn thân nhất...Nhưng bây giờ tôi biết...Tôi đã sai...Một sai lầm nghiêm trọng...Khi cả thế giới bước ra khỏi cuộc sống của tôi, người đó cũng chẳng còn ở lại...Tôi khóc, và tự nói với mình sẽ chẳng bao giờ coi ai là bạn thân nữa. Tất cả chỉ là giả tạo thôi...

Cuộc sống của tôi trở nên tẻ nhạt và đơn điệu vô cùng. Cả ngày chỉ có mỗi ba việc là ăn, học, nghỉ ngơi. Tôi dẹp hết tất cả những thứ liên quan đến bạn bè, người thân. Tôi - riêng một thế giới, không chung đụng với ai. Tuy cô đơn nhưng như vậy sẽ chẳng còn ai bỏ rơi tôi được nữa.

Thế giới ấy dường như không có mặt trời cho đến khi có một người mang ánh sáng đến cho nó...

Chiều thứ bảy, tôi đi học thêm. Ngày hôm đó lớp có thêm học sinh mới và được sắp ngồi cạnh tôi. Vốn lạnh lùng, vô cảm nên tôi chẳng thèm quan tâm. Lớp đầy người rồi, thêm một cũng như bớt một, có gì quan trọng đâu...

- Cậu ơi!

Tôi quay sang. Hắn gọi tôi hay sao ấy.

- Cậu có mang bút không?

- Có.

- Cho tớ mượn được không? Mới ngày đầu tiên mà đã quên đủ thứ, tớ đãng trí quá.

- Này, nói nhiều quá.

Tôi tỏ vẻ khó chịu nhưng hắn chẳng để ý, miệng vẫn nói liên tục. Nó gợi lại trong tôi một nỗi buồn, sao hắn giống người đó quá đi, giọng nói và cả cái tật...nói nhiều nữa. Giống quá...

- Cậu, cậu, cậu ơi! Này, cậu!

Tôi giật mình.

- Gì?

- Trông cậu xinh thế?

Thằng này rỗi hơi thật. Tôi lạnh lùng quay đi nhưng lòng lại xôn xao vì câu nói của hắn. Trời! Tôi đang nghĩ gì vậy? Chỉ là một thằng con trai thừa thời gian mới nói chuyện nhiều thế thôi. Tin làm gì? Nghĩ vậy mà lòng vẫn thấy vui vui...Lạ lạ...

Hết giờ, hắn gọi giật tôi lại.

- Cậu ơi! Su Su ơi!

Tôi lại một lần ngỡ ngàng trước câu nói của hắn. Sao hắn biết cả nickname của tôi vậy.

- Trả bút này, mà cậu đèo tớ ra bến xe được không?

- Ừ.

- Tớ thấy trên bút ghi tên Su Su nên gọi vậy. Thế mà cậu nghe thật. Hìhì.

Hắn cười rõ tươi. Dễ thương phết. Tôi cũng mỉm cười. Bỗng tôi chợt nhận ra đã lâu lắm rồi...lâu lắm rồi tôi không cười, hành động tưởng chừng như đơn giản mà đã rất lâu rồi tôi không thực hành.

Rồi mỗi chiều thứ bảy, tôi lại gặp hắn. Thỉnh thoảng trò chuyện rồi lâu dần thành quen. Mỗi lần có bài không hiểu là hắn lại quay sang nhờ tôi giúp đỡ, chẳng ngại gì, cũng là một cách nâng cao hơn thôi mà. Nhưng...có những khi tôi thấy hắn không tập trung. Hắn nhìn tôi chứ chẳng nhìn vào bài, khi tôi ngước lên thì bắt gặp ánh mắt hắn đang lảng tránh. Vậy mà cuối giờ hỏi thì bài nào cũng trả lời ngon lành(!?) Có khi hắn còn mua kem và kẹo mút cho tôi, hắn biết tôi thích kem Su Su nên hay để trong tủ đá cho đông cứng vào rồi mới mang đến lớp. Có khi còn tặng tôi cả...khủng long và ô tô nữa. Tôi chẳng hiểu hắn nghĩ gì mà tặng tôi mấy cái đó. Nhưng tôi hạnh phúc vì hắn nói rằng đó là món đồ hắn yêu thích nhất...

Lâu rồi, tôi mới thấy mình vui như vậy. Tôi đã tìm lại niềm vui, à không, hắn đã tìm lại niềm vui cho tôi mới đúng chứ. Tôi cũng cảm thấy hắn không giống như người đó. Ánh mắt hắn vui hơn, giọng nói cũng trong hơn, tính cách dễ chịu hơn. Đặc biệt là hắn chẳng bao giờ giận tôi, luôn âm thầm theo sát phía sau. Khi đi cùng hắn, tôi chẳng bao giờ cảm giác mình bị bỏ rơi. Và có lẽ...tôi đã tự phá đi luật lệ của mình...

Hết hè...Hắn không học thêm ở đây nữa. Tôi buồn. Hắn cũng buồn. Ngày cuối cùng học chung, hắn xoè ra một sợi dây chuyền gắn kim cương lấp lánh, sáng trong. Hắn dúi vào tay tôi, rồi quay đi. Chúng tôi đã chia tay như vậy. Không một nụ cười, không một giọt nước mắt, cũng chẳng có một câu chào. Lạnh lẽo quá.

Về nhà tôi mới xem lại sợi dây ấy. Có gì đó lạ lạ. Tôi khẽ mở mặt đá kim cương ra, bên trong là dòng chữ nghuệch ngoạc của hắn: I miss U! I love U - My best friend...

Tôi đã chậm...tôi ân hận vô cùng khi tôi đã không nói với hắn rằng luật lệ của tôi đã bị phá huỷ...hắn là bạn thân của tôi, khi mất đi tôi mới biết hắn quan trọng đến thế nào. Làm sao đây? Trở về cuộc sống cũ ư? Không! Tôi sẽ không làm vậy, tôi phải vui lên, vì hắn. Phải, vì hắn, vì tôi biết hắn muốn tôi cười, hắn đã khen tôi xinh khi tôi cười...

Tài sản của Sakura Hime

Về Đầu Trang Go down
 

Dây chuyền kim cương

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» Chuyện cười ^^
» Sợi dây chuyền định mệnh!
» Từ điển đa chuyên ngành khổng lồ
» Một câu chuyện về tiền bạc (Clamp)
» Bạn đã làm chuyện người lớn vào ngày 22/5/2011 chưa?
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯) :: Nhà kho :: Nhà kho :: Shurano - Sharano :: Khu Jinja-