(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Homapage
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯)

Welcome to the land of Hopes and Dreams!
 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Top posters
Koyuki Hagiwara (2019)
Sakura Hime (1564)
T_RUMIKO (1425)
emututem (1229)
syaoran clone (1117)
Clorinda Eudora (1081)
matsukayukina (1074)
Sakura*tsubasa (1004)
danisa12 (905)
congchuaxuClam (821)
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
Winter convention 2014!!! Thu Nov 27, 2014 8:05 am
Bài test set Vampire House và Vampire Hunter House Thu May 29, 2014 8:48 pm
[OneShot] Anh Sẽ Đợi Sat Apr 12, 2014 6:31 am
Phỏng vấn Clo nhà ta ^0^ Mon Aug 19, 2013 8:05 am
MANGA FESTIVAL LẦN THỨ 4 Ngày 26 – 27 – 28/07/2013 TẠI NHÀ VĂN HÓA THANH NIÊN Mon May 06, 2013 11:27 am
You are my love Thu Jan 03, 2013 11:20 pm
Mem mới làm quen mọi người Thu Jan 03, 2013 3:08 am
Hajimemashite!! Mem mới xin được mọi người chỉ giáo!! Thu Nov 08, 2012 7:46 am
[CCS Fanfic] Nước mắt người cá Tue Aug 21, 2012 1:47 am
Video Tsubasa Chronicle Sat Aug 18, 2012 4:58 am

Share | 
 

 [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Tomoyo_chan
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Tomoyo_chan
Nữ
Clover leaves3 Viên (moneyTFC)3
Tổng số bài gửi : 52
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue0 / 100 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Sat May 17, 2008 7:20 am

Chương 1: Sự khởi đầu
Trên đời này không có cái gì là tự nhiên sinh ra, cũng như tự nhiên mất đi. Tạo ra hay biến mất đều có lí do của nó. Mọi việc không phải là ngẫu nhiên. Tất cả đều là đương nhiên.
Trong vũ trụ có 1 nơi gọi là tọa độ vũ trụ Zero, ấy là nơi các vì sao được sinh ra. Còn trong không gian bất tận này, cũng có một nơi được gọi là THÁNH ĐỊA CÁC THẾ GIỚI.



" Sống quá lâu có phải là một tôi lỗi?"
" Sống quá lâu và không biết đến tuổi già có phải là một điều hạnh phúc?"
" Số phận mãi mãi không thể yêu ai hay có bất kì mối quan hệ với một người nào liệu có thay đổi được không?"
....Sống một mình, sống quá lâu thật cô đơn....




Trong một ngôi nhà gỗ bao quanh bởi vườn tược um tùm, xanh ngắt một màu. Một vài bông hoa điểm thêm đôi ba màu sắc tươi sáng trên cái nền xanh ấy. Nước đổ xuống từ cái thác cạnh ngôi nhà một màu trắng toát.
Trong ngôi nhà ấy có ba con người, một người đàn ông, một phụ nữ đẹp với mái tóc đen dài, đôi mắt sắc sảo và một ông cụ. Người phụ nữ lễ phép:
- Ngài gọi chúng tôi đến đây có việc gì, thưa đại pháp sư?
Ông cụ từ từ rót trà, cười:
- Thật ra la có một số việc ta muốn con và Clow biết.
- Con và Clow sao? người phụ nữ hỏi và đưa mắt nhìn người đàn ông tên Clow.
Clow khẽ nhún vai. Ông cụ tiếp tục câu chuyện của mình:
- Yuuko, chắc con còn nhớ chuyện mà ta kể với các con sau buổi họp tiên tri không?
Yuuko gật đầu:
- Câu chuyện về tương lai một khi đôi cánh của công chúa Sakura bị xé rách và phát tán đi khắp các thế giới?
Ông cụ gật gù:
- Đúng rồi.
Clow đăm chiêu:
- Ngài đã từng nói, đó là việc tuyệt đối không thể ngăn cản mà chỉ có thể sửa chữa. Vậy ý ngài là...
Ông cụ nhắp một ít nước trà, vuốt chòm râu bạc:
- Vậy nên ta muốn các con gặp một người...
Cánh cửa sau lưng ông lão bị một làn gió bất ngờ làm bật mở. Đứng trước mặt họ là một cô gái với mái tóc đen, dài. Đôi mắt tím nhìn đầy bí ẩn, không ai biết cô ta đang nghĩ gì. Bộ kimono màu trắng mỏng tang được gió nâng lên thành những nếp hư ảo. Cô gái cười tươi:
- Chào Yuuko và cả Clow.
Ông cụ được gọi là đại pháp sư chỉ vào cô gái:
- Neiko được tạo ra cách đây hàng nghìn năm để dùng vào những việc sắp xảy ra!
Clow và Yuuko lặng đi, không tin vào mắt mình. Khuôn mặt điềm đạm của Clow, đôi mắt không mấy khi bộc lộ ra suy nghĩ của Yuuko thực sự ngỡ ngàng tkhi nhìn thấy cô gái này, một vật phẩm hoàn hảo, tuy chưa phải la người nhưng sức mạnh thừ Neiko tỏa ra thật không đơn giản.
- Chẳng lẽ cô là người được các phù thủy và pháp sư nhắc đến hàng ngàn năm nay?
- Nhắc đến về việc cô là một linh hồn của người nhưng được tạo ra bởi phép thuật của 100 pháp sư mạnh nhất mọi thời đại.
Neiko hơi nhướn mày lên rồi mỉm cười:
- Vâng. Vì các vị cần đến sức mạnh của tôi trong tương lai nên các vị cần phải trả một cái giá tương xứng và tôi cũng có nguyện vọng của mình.

Một cuộc trao đổi sòng phẳng đã diễn ra.Và nó kết thúc bằng một cái đồng hồ cát....


[ hiện tại ]
Tại cửa tiêm của Yuuko Ichihara...
Khói bay mù mịt, mùi khoai nướng thơm phức.
- Hai đứa ngồi đây nhìn đống khoai nướng này để tôi vào gọi cô Yuuko! - Kimihiro ngoái lại nói với Maru và Moro.
Hai đứa cười tươi như hoa, gật đầu:
- Kimihiro là một cậu bé chăm chỉ!
- Thôi đi hai đứa bay!- Kimihiro lừ mắt.

Ở giữa căn phòng ngổn ngang những thứ trao đổi từ các cuộc ngã giá là một người phụ nữ đẹp. Yuuko đặt những ngón tay lên cái đồng hồ cát, đăm chiêu:
- Vậy là sắp đến lúc rồi! Những việc chúng ta làm được đều đã làm cả rồi, đành trông chờ vào tương lai và những đứa trẻ đó vậy!
Mokona ôm cái đồng hồ cát, áp sát vào mặt mình:
- Thời gian khác nhau nên có lẽ ở đó cũng đã qua mấy trăm năm nữa rồi. Không biết cô chủ thế nào?
Yuuko cười, cúi xuống:
- Mokona thật tình cảm. Mokona nhớ nhà của mình lắm hả, nhớ cô chủ lắm hả?
Mokona quay lại, nghiêm túc:
- Mokona được cô Yuuko và Clow tạo ra từ một bản thể duy nhất mà cô và Clow gặp trong 1 chuyến du hànhn không gian. Mokona sống với cô Yuuko lâu như vậy nhưng Mokona vẫn rất nhớ cô chủ vì Mokona rất thương cô ấy. Cô ấy quá cô đơn.
Yuuko cười tươi, nựng Mokona:
- Chính điểm này làm Mokona các cậu thật đáng yêu.
Cạch
Kimihiro bước vào với một khuôn mặt đậm chất chịu đựng:
- Cô Yuuko, khoai nướng chín rồi.
Yuuko mắt sáng ngời, ôm chầm lấy Kimihiro:
- Kimihiro thật là một cậu bé ngoan. Cậu thật vất vả khi phải đi nướng khoai cho tôi.
- Khỏi!- Kimihiro xua tay- Chỉ vì tôi đã hứa với cô từ lần trước!!!
Gió đột nhiên cuộn lên rất nhẹ làm những cánh hoa đỏ, mỏng tang đáp xuống trước ngưỡng cửa. Yuuko nhìn ra sân, chờ đợi.
- Gió?
- Cậu cũng nhân ra à?- Yuuko hỏi
Kimihiro ngơ ngác:
- Thì là gió thông thường thôi mà!
yuuko dí ngón tay lên chán Kimihiro, cười nhẹ, đôi mắt lại ánh lên những tia nhìn thần bí:
- Với cậu thì dù có là một cơn gió cũng đâu có thể dám chắc 100% là bình thường được.
Yuuko quay lại, với tay lấy lái hộp gỗ hồng đào với cái khóa bằng vàng xuống. Cái hộp ấy tuyệt đẹp và tỏa ra một mùi hương nhè nhẹ của ma thuật. Yuuko nói với Kimihiro:
- Cậu đến cái chuông thủy tinh từng giữ Mokona ở trong lấy cho tôi thứ đầu tiên cậu thấy!
Kimihiro chau mày không hiểu lắm rồi cũng quay đi.

- Cô Yuuko, cái này hả?- Kimihiro hỏi và cậu xòe tay ra. Một sợi tơ vàng nằm giữa lòng bàn tay cậu
Yuuko nâng sợi dây lên, nhìn nó chăm chú:
- Đúng nó rồi!
Nói xong, cô đặt sợi tơ vào trong cái hộp gỗ, khóa cái hộp lại.
- Cái đó là...- Kimihiro định hỏi thì im bặt vì nhớ đến thói quen ra giá của của cô Yuuko.
Yuuko nói nhanh:
- Đấy là sợi dây nhân duyên, hình ảnh thực thể hóa của mối quan hệ.
Kimihiro chau mày suy nghĩ, chắp nối lại:
- Chẳng lẽ đây là mối quan hệ của công chúa Sakura và Syaoran.
Yuuko nhìn lên:
- Đúng mà cũng không hẳn là đúng. Khi nó còn buộc ở cổ tay Syaoran và Sakura thì đó là mối quan hệ của họ. Còn, một khi họ đã trả giá cho tôi thì nó nó lại chỉ là một sợi dây nhân duyên đơn thuần và có thể buộc vào tay bất kì ai.
- Nó phải có một đôi chứ?
- Có người đang giữ sợi dây kia rồi....


Gió lại cuộn lên. Ma pháp trận hiện lên. Vẫn là hình tròn nhưng lại là những hòa văn màu đen uốn lại thành hình cánh cửa.
Maru và Moro ngạc nhiên nhìn cô gái đó rồi vội vã cúi đầu.

Gió làm mái tóc đen dài thêm mềm mại. Đôi mắt tím khẽ xôn xao. Neiko cúi xuống nhìn Maru và Moro.
- Hai em ở cửa tiệm của cô Yuuko hả?
Maru và Moro gật đầu cái rụp.
Neiko chăm chăm nhìn hai cô bé, đôi mắt khẽ buồn đi:
- Các em thật giống chị. Chúng ta đều chưa hẳn là người.
Nói rồi, Neiko chạm tay lên khuôn mặt Maru. Cô bé không chống cự lại. Ma pháp trận của Clow hiện ra ngay dười chỗ Neiko và Maru đứng. Gió ngày một dữ dội. Ngón tay của neiko như bị hút vào người của Maru. Bất ngờ, cô gái dùng tay kia dựng nên ma pháp trận của mình và rút ngón tay của mình ra.
Kimihiro lấy tay che mặt, lớn tiếng hỏi:
- Cô Yuuko, chuyện gì vậy.
- Chúng ta có khách.- Yuuko đáp.

Neiko nhìn lên, nghiêng đầu cười tươi làm mấy lọn tóc khẽ rư xuống:
- Chào chị, Yuuko.
Neiko cũng phát hiện ra sự có mặt của của Kimihiro. Cô bé cười:
- Chào cậu, Kimihiro!
Kimihiro trợn mắt, chỏ vào mặt mình:
- Cô biết tôi hả?
Neiko gật đầu, tươi như hoa:
- Ở thế giới của tôi, cậu nổi tiếng lắm. tọa phu cứ nhắc đến cậu suốt. Tôi chỉ nghĩ cậu hơi ngốc, dễ thương nên cô ấy mới để ý nhưng xem ra không phải vậy.
Kimihiro thấy Neiko nhắc đến Tọa phu bất giác đỏ mặt.
- Vào trong đi! Em ăn khoai nướng nhé. Món ăn mà Kimihiro của chị vừa làm. Cậu ấy thật ngoan!
Neiko cười, gật đầu.

- CÔ NEIKO!!!!
Mokona lớn tiếng nhẩy ra, ôm chầm lấy Neiko. Mokona hôn cô gái chùn chụt:
-Mokona nhớ cô chủ lắm.
-Neiko cũng nhớ Mokochan rất nhiều! Nhớ cả hai. Dễ cũng mấy trăm năm rồi ấy nhỉ.
Kimihiro nghe cụm tù " mấy trăm năm" mà đứng không vững. Cậu chữa cháy:
- Để tôi đi lấy khoai!
Hấp ta hấp tấp trong ba cái vụ này là bệnh của Kimihiro, cậu ta vấp ngay vào vạt áo của Neiko. Neiko nhanh như chớp giơ tay đỡ lấy cậu, cười:
- Cậu ổn chứ?
Kimihiro nhìn thẳng vào đôi mắt tím rất sâu của Neiko, đỏ mặt:
- Tôi ... không sao....

Có cái gì đó ngân ra trong không gian. Cảm giác vừa rồi khi Kimihiro chạm vào cô gái ấy có cái gì đó không bình thường....
( nguồn từ nxbtre.com)

Tài sản của Tomoyo_chan

Về Đầu Trang Go down
Tomoyo_chan
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Tomoyo_chan
Nữ
Clover leaves3 Viên (moneyTFC)3
Tổng số bài gửi : 52
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue0 / 100 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Sat May 17, 2008 7:21 am

Trong căn phòng vốn dĩ chật hẹp, luôn trong tình trạng bị chèn cứng đồ nay lại còn nặng nề hơn bởi hai người duy nhất trong căn phòng này không ai nói chuyện với ai. Yuuko và Neiko mỗi người theo đuổi một ý nghĩ khác nhau. Neiko cúi xuống nhìn chiếc đồng hồ cát. Cát vẫn chảy đều đều tạo ra một âm thanh lạo xạo, phớt lờ mọi biến động chung quanh. Cát chảy qua con mắt tím của Neiko, đôi mắt buồn, ngóng đợi. Một ngón tay chạm lên chiếc bình thủy tinh tựa hồ như muốn sờ vào và cảm nhận dòng chảy của cát, của thời gian. Một nụ cười khẽ nở trên đôi môi.
- Phải chi có thể cảm nhận được thế nào là thời gian thì thật tốt!
Yuuko quay lại, nhìn Neiko, chau mày:
- Cô sẵn sàng từ bỏ những thứ đó sao? Cuộc sống bất tử, ma thuật vô song..v....v
Neiko không đáp chỉ lắc đầu và cười với những hạt cát.
Yuuko lắc đầu:
- Cô thì luôn miệng nói cô không phải là người nhưng những gì cô nghĩ trong đầu thì tôi nghĩ cô đã là một con người rồi! Nhưng vì đó là nguyện vọng của cô nên....
Neiko đứng dậy, nhìn thẳng vào đôi mắt của Yuuko:
- Tôi đã nói là sẵn sàng chấp nhận mọi giá để được là người mà. Đây là thứ tôi trả cho cô để thực hiện nguyện vọng của mình.
Neiko rút ra từ tay áo một lọ thủy tinh. Cái lọ đựng một thứ dung dịch sánh đặc, sang lên thứ ánh sáng trắng bạc lấp lánh. Rõ ràng cái thứ dung dịch đó đang chuyển động, xoay tròn cuốn theo muôn vạn tinh thể lung linh như một vũ trụ thu nhỏ.
Yuuko đón lấy và trao cho Neiko cái hộp. Cô gái bất ngờ lắc đầu:
- Để đến khi thích hợp!
- Nhưng cuộc trao đổi...-Yuuko có ý hỏi thì thấy Kimihiro bước vào.
Mokona ấn vào tay Neiko cốc nước trà và củ khoai. Neiko cười và bế Mokona lên.
- Đến lúc tôi phải đi rồi. Cảm ơn chị, Yuuko!
Mokona chợt nhày dựng lên, kéo khuôn mặt Neiko về phía mình:
- Cô chủ về bây giờ hả? Cô chủ ở lại đi! Cô có thể đi hay ở bao lâu tùy ý mà!
Neiko xoa đầu Mokona:
- Mokochan, tôi phải về thật mà!
Mokona phụng phịu, nhẩy xuống. Neiko chỉ nhìn theo, cười và lắc đầu. Cô đi rất nhanh qua Kimihiro rồi alij đột ngột dừng lại. Neiko vội đặt vào tay Kimihiro một túi gấm nhỏ, tỏ ra mùi hương nhè nhẹ, mùi hoa thủy tiên.
- Tọa phu nhờ tôi gửi cho cậu. Tù nay cậu sẽ ít gặp yêu quái, yên tâm đi nhé!!!
Neiko dí sát khuôn mặt tươi cười của mình về phía Kimihiro.

- Cô hay cẩn thận với lão già đó! Fei Wong Reed nhất định sẽ không bỏ qua cô đâu!- Yuuko nhắc với theo.
Neiko khẽ cúi đầu ra hiệu hiểu ý và biến mất khi ma pháp trận hiện ra.

Maru và Moro còn đứng lặng mãi ngoài vườn, nhìn theo bóng của Neiko. Yuuko tiến lại gần hai đứa nó, hỏi:
- Cô ấy chamk vào hai đứa phải không?
Maru và Moro gật đầu. Maru lên tiếng trước, ngập ngừng:
- Lúc cô ấy đến, Maru và Moro thấy ... như thể mình bị một cái gì đó hút lại về phía cô gái đó. Cô gái ấy rất giống chúng em. Không phải là...
Maru khó khăn để diễn đạt mớ suy nghĩ mới nảy lên trong đầu.
Yuuko chẳng lộ vẻ gì bất ngờ cả:
- Hiểu rồi. Hai đứa vào trong đi!

- Nói cho cùng thì Maru va Moro được tạo ra là vì Neiko mà. Họ rất giống nhau nên chẳng trách hai đứa...- Yuuko nhìn theo hai cái bóng nhảy nhót của hai đứa trẻ.
Kimihiro quay ngoắt lại;
- Tại sao Maru và Moro lại được tạo ra vì Neiko? Tên cô ấy là Neiko hả?
Yuuko cười lớn, nụ cười nham nhở ( theo ý kiến của Kimihiro):
- Cậu đúng là một tên ngốc khi nói về con gái. Thôi, chúng ta nên thay Mokona mở tiệc ăn mừng cuộc gặp gỡ kì thú này. Kimihiro, đi lấy bia cho tôi!
- Cô Yuuko !- Kimihiro la oai oái.

Bất giác, người phụ nữ ngước mắt lên bầu trời thăm thẳm không một gợn mây. Một bầu trời sạch tinh tươm, trong vắt hiền lành. Trước khi trời có bão tố, mọi thứ thường rất hiêng hòa....


Gió vẫn cuốn lên mạnh mẽ mang theo rất nhiều cát từ phía sa mạc hất tung lên, che đậy đi mọi dấu vết của khu di tích bất chấp con người ra sức bảo về thành quả lao động của mình. Khu di tích đứng đó đày ẩn số thách thức tất cả mọi người. Mọi thứ diễn ra trước con mắt nhìn của một chàng trai. Anh đang chờ đợi một điều gì đó có thể, có thể thôi sẽ xảy ra ở khu di tích này vào một ngày nào đó. Anh quay mình lại, thả mình xuống cái ghế sau cái bàn làm việc ngổn ngang cơ man là giấy tờ. Đôi mắt sau ặp kính trăng mở to khi nhận ra sự thay đồi rõ rệt của cái đòng hồ cát trứơc mặt. Anh chạm một ngón tay lêm vỏ của cái đồng hồ:
- Sắp đến luc rồi.
Cái đòng hồ đã bắt đầu chạy từ cách đây khá lâu. Mỗi hạt cát lại chất chứa một thời khắc nào đó cảu quá khứ, từ lúc mọi thứ bắt đầu.....


- Yukito!
Người đàn ông quyền uy nhất ở Clow coutry mỉm cười hiền từ tiến lại phía một cậu bé với cặp kính trắng đang ôm trong tay một con thỏ trắng. Cậu bé nói:
- Thưa đức vua, người cân cháu....
Clow xoa đầu cậu be:
- Yukito, cháu cứ đối xử với ta tự nhiên như cách cháu vẫn làm với Touya là được. ta có việc muốn nhờ cháu.
- Đức... à quên.... bác cứ nói!
Clow đặt vào tay Yukoto chếc chìa khóa vàng chạm khắc hình ảnh mặt trời. Chiếc chìa kháo ngoan ngoãn nằm trên tay cậu bé, phản chiếu thứ ánh sáng mãnh liệt của sa mạc thành màu vàng kim rực rỡ.
- Tương lai, chắc chắn cháu sẽ trở thành đại pháp sư của đất nước Clow. Cháu là người trung thực, cẩn thận nên ta mong khi nào chiếc đông hồ cát này sắp chảy hết thì cháu hãy dùng chiếc chìa khóa này mở cửa căn phòng bị phong ấn trong cung điện phía đông. Cháu hãy cùng với Touya gửi thứ ở đằng sau cánh cửa đến một không gain khác.
- Đó là đâu?
- Tự thứ ở đằng sau cánh cửa sẽ mở ra con đường đến với chủ nhân của nó.- Clow cười, ánh mắt bí ẩn lấp lóa sau cặp kính trắng.


....Cái đồng hồ cát bắt đầu chảy từ ngày hôm đó. Những hạt cát cứ đều đều rơi xuống từ cái bầu thủy tinh phía trên...từ cái ngày hôm ấy đến bây giờ....

Xoạch!
Cái đồng hồ bị xoay nghiêng đi làm dòng hồi tưởng của Yukito cũng bị xáo trộn. Một thanh niên cao lớn với mái tóc đen ngắn, khuôn mặt điển trai và ánh mắt nghiêm nghị đang nhìn vào cái đồng hồ rồi nhìn xuống Yukito. Anh gấp gáp đứng dậy làm mớ giấy tờ rơi xuống đất lả tả:
- Bệ hạ!
- Lại thế rồi, gọi mình là Touya! trông cái cách cậu nhìn cái đông hồ này khiến mình nhớ đến phụ hoàng. Ông ấy vẫn thường nói cái đồng hồ này rất quan trọng.
Nắng lại hắt vào qua khuôn cửa sổ rộng mở làm hai con rồng vàng ôm cái bầu thủy tinh sáng lên lấp lánh, huy hoàng. Nền trời trong vắt in lên nên thủy tinh, mây trời cao rộng xoáy mạnh trên mặt cảu chiếc đồng hồ. Từ bầu trời ấy lại mở ra một bầu trời khác, ở một thế giới khác....


Kết thúc chướng.
Ở chương này mọi thứ rất khó hiểu đúng không ạ?
Đợi chuơng sau thì những bí mật sẽ được tháo gỡ thôi.
Mọi người nhận xét nhiệt tình vào nhé!!!

--------------------------------------------------------------------------------

Tài sản của Tomoyo_chan

Về Đầu Trang Go down
Tomoyo_chan
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Tomoyo_chan
Nữ
Clover leaves3 Viên (moneyTFC)3
Tổng số bài gửi : 52
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue0 / 100 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Sat May 17, 2008 7:22 am

Chương 2: Đất nước của rồng


Những tòa nhà đổ nát của TokyoMetropolitan lùi xa dần cùng với những cái vẫy tay chào tạm biệt của những con người vừa mới quen. Mọi thứ lại bắt đầu từ những nơi tưởng chừng như mọi thứ đã kết thúc. Nước mắt, đau khổ, tổn thương vẫn còn mới tinh trong lòng.
- Tạm biệt!- Sakura nhìn theo hình ảnh mờ nhạt dần, vỡ tan trong những vòng xoáy.
Nắng từ một cánh cổng mới mở ra trên đầu soi rọi xuống cô và những du khách du hành không gian. Sau cơn mưa trời nhất định lại sáng bởi mảnh đất tiếp theo mở ra dưới tầm cánh Mokona sẽ là....

Con người rơi vào trong sự choáng ngợp của khung cảnh chung quanh. Mọi thứ đang diễn ra ồn ào và náo nhiệt dưới những chân tòa nhà chọc trời hoàn toàn bằng kính nom như những tòa tháp pha lê lấp lánh trong nắng sớm. Những tiếng chuông gió của những mái nhà cổ bằng gỗ nâu chìa ra kêu lanh canh. Hoa. Gió. Bóng bay. Con người. Tất cả thật quá đỗi rực rỡ và tươi mới so với cái thế giới vừa kết thúc. Sakura vô tình để những điều lạ lẫm cuốn hút. Cô hướng ánh mắt cua mình về phía những ngôi nhà, xe cộ, những đứa bé chạy qua đường.
- Đất nước này thật tuyệt, thích hợp cho việc nghỉ ngơi!- Mokona thích thú.
Chẳng ai đáp lại điều mà Mokona nói.
Mọi thú lặng yên đến khó chịu.
Vài ánh nhìn của những con người dành cho những vị khách lạ.


BỐP!!!
Lộp bộp! Lộp bộp!
Có những thứ gì đó màu đỏ lăn trên đường.
Cái giở lăn lông lốc.
- Xin lỗi! Xin lỗi!- Tiếng con gái vang lên.
- Không sao!- Fye cười và bắt đầu phủi quần áo.
Cô gái vội vàng gom tất cả số táo lăn trên đường vào giỏ một cách gấp gáp.
- Của cô này!- Fye cười và đưa quả táo ra trước mặt cô gái.
Và, đáp lại anh là một ánh mắt tím mở to và 1 cái gật đầu. Cô gái siết chặt lại cái áo choàng quanh người, cắm cúi đi thẳng. Được một quãng, dường như nhớ ra điều gì, cô ta quay lại ấn vào tay Sakura một quả táo và một nụ cười.
- Huýt! Thật là một cô gái kì lạ!
- Làm như mình bình thường lắm ấy!- Kurogane lườm nguýt.
Fye sấn tới, xoa xoa đầu Kurogane:
- Bố xấp nhỏ lại bực mình rồi!

Sakura ngỡ ngàng, siết chặt trong tay quả táo.
- Cậu không sao chứ?- Syaoran hỏi.
- Không... không sao...- Sakura lắc đầu và đi về phía hai người kia.
Bộp!
Một bàn tay vội xòe ra giữ lấy bàn tay cô. Một giọng nói nhỏ vang lên đủ để mình cô nghe thấy:
-Xin lỗi vì đã xuất hiện trước mắt Sakura vào lúc đó. Tôi xin lỗi. Nhưng... nếu có thể... tôi muốn giúp Sakura lấy lại những lông vũ bị mất. Dù có phải đi đến đâu, có phải làm gì....
Một ánh mắt màu hổ phách soi vào đôi mắt xanh đau khổ, lạ lùng. Một giây thôi, họ nhìn nhau và khoảng cách có lẽ đã ngắn lại một chút. Ai đó lại đang thêu dệt lên những mối quan hệ mới.

- Á! Á! Á
Có tiếng đổ vỡ. Sách bay tứ tán.
- Coi chừng!- Syaoran kéo tay Sakura về phía mình để tránh mấy cuốn sách bay tới.
- Lực hút siêu cấp!- Mokona hô và đớp trọn cuốn sách dày như từ điển.
- Hút chết!- Fye thở hắt ra.
Người đàn ông có vẻ là chủ cửa hàng vội vã chạy ra, cúi mình xin lỗi. Khi người đó ngẩng lên thì đó là....
- Trận chủ?
- Ngài Saeki?
Hết Fye lẫn Kurogane hỏi.
Người đàn ông đẩy cặp kính lên:
- Tôi quen mấy vị hả?
- Xin lỗi!
Chưa kịp cho ai hiểu mô tê gì hết thì một phụ nữ trẻ đang tung hứng mấy chuộn sách với một khay trà xuất hiện, cười tươi.
- Chị Suruzan!
Lần này thì đến lượt công chúa mừng rỡ hỏi.
Người phụ nữ tròn mắt nhìn, gãi đầu. Cô ta và ông chủ nhìn nhau rồi kêu lớn:
- À, hóa ra là khách hàng du lịch không gian!
Suruzan lại gần, đón lấy cuốn từ điển từ tay Mokona:
- Rất vui vì gặp các bạn. thật hiếm có.
Sakura ôm cuốn sách, đặt vào tay cô hỏi:
- Vậy chị biết về các khách du lịch xuyên không gian?
- Sao phải gọi là " biết". Việc này xảy ra ở đây như cơm bữa- Saeki lên tiếng- Mà thôi, các vị trông thế này chắc mới đến. Hay là mọi người đến nhà tôi nhé!
Fye cười tươi, bắt tay tới tấp:
- Thật không còn gì bằng!
Suruzan bế Mokona, đẩu Sakura và Syaoran về phái căn nhà.


Tuy nói là nhà nhưng kì thực nó giống một căn biệt thự cổ hơn. Những dãy nhà gỗ ẩn mình sau những hàng cây xanh, ao cá với những con cá màu đỏ như lửa đang phát sáng bơi lội. Những vị khách được chủ nahf mời vào một căn phòng trà toàn sách là sách.
- Đây!
Suruzan vui vẻ, đặt những cốc nước xuống mặt bàn. Cô ngồi xuống và bắt đầu nói:
- Có thể chúng ta đã biết nhau rồi nhưng cứ để tôi giới thiệu lại nhé. Tôi là Suruzan. Còn đây là ông xã tôi, Saeki. Chúng tôi cùng làm chủ cửa tiệm sách vừa rồi. Chông tôi còn kiêm luôn mấy môn nghiên cứu các hiện tượng thần bí trong trường đại học nữa.
Sakura mở to mắt khi nghe thông tin vừa rồi. Cô đạt cốc trà xuống, lặng đi:


Nếu như cậu ấy ở đây thì chắc chắn cậu ấy sẽ rất vui.....
Hình ảnh một Syaoran vồ vập lấy những cuốn sách trong căn phòng này. Hình ảnh nụ cười của cậu ấy khi chạm vào những trang sách. Ánh mắt cậu ấy sáng lên lấp lánh những tia hạnh phúc khi nói về ước mơ của mình
" Được thấy những điều kì lạ mà chưa ai thấy là ước mơ của tôi"
Tất cả chúng hiện ra trước mắt cô, rơi vào đáy nước, xoáy mạnh, đau nhói.


Roạt
Fye lật tới lật lui những trang sách, than:
- Chẳng hiểu gì hết. Than đen hiểu không?
- Một chút!
Kurogane chăm chú vào những trang sách một cách bất ngờ.
- Các vị đến đây chắc không phải để du lịch đâu nhỉ?- Saeki hỏi.
Suruzan tiến lại phái Sakura, nâng vạt áo của cô lên:
- Có vẻ thế giới trước không suôn sẻ lắm.
Syaoram, Fye, Kurogane nhìn nhau rồi nhìn công chúa. Cô không tránh ánh mắt của họ. Cô chỉ lặng yên.
- Chúng tôi đi du hành không gian để vừa đi du lịch vừa tìm một thứ Sakura đánh mất.
- Vậy sao?- Hai vợ chồng lên tiếng.
Fye nựng Mokona:
-Mokona đã giúp chúng tôi rất nhiều. Mokona sẽ giúp chúng tôi tìm ra thứ đó.



Saeki và Suruzan nhìn nhau, trao đổi một điều gì đó. Saeki đặt cốc nước xuống, hít một hơi rồi mới nói:
- Vậy thì theo như tôi biết, nêu như thứ các vị tìm mang sức mạnh ma thuật thì du các bạn có dùng cách nào cùng không thể tìm ra được đâu. Vì mọi sức mạnh khi đến đây đều bị trấn áp bởi sức mạnh của rồng và của thánh địa trên không.
- Là sao?
Syaoran không giữa được bình tĩnh, đứng dậy. Sakura giật mình. Cô ngước lên nhìn rồi lại quay lại với cốc nước.
Saeki đứng dậy, mở cánh cửa sau lưng:
- Các vị nhìn ra ngoài xem!
Bây giờ, tất cả các vị khách mới nhận ra mọi góc phố, moi tòa nhà dù ít hay nhiều cũng có nững biểu tượng rồng. Và ở trên cao kia, nơi mây trắng tạo ra một vùng mờ ảo là bóng dáng một tòa thành.
- Đây là đất nước của rồng- Suruzan nói- Trên trời, chúng tôi có 7 thiên long. Dưới đất, chúng tôi có 7 địa long. Thiên long và địa long là thần bảo vệ đất nước này và ảo về Thánh địa trên không ấy.
- "Từ những con rông và từ bản thân tòa thành tạo ra kết giới ma thuật và sức mạnh trấn áp mọi thứ sức mạnh khác. Nơi này ngoài cái tên Dragon coutry ra, theo các pháp sư, họ gọi đây là thánh địa các thế giới"- Kurogane ngẩng lên và gấp cuốn sách lại.
Fye đột ngột buông mình xuống đất. Đôi mắt xanh mở to kinh ngạc.
- Fye!- Mokona gọi, ôm lấy cánh tay của Fye.
- Tôi không sao! - Anh cười và quay đi. Dõi theo anh là sự lo lắng và một ánh mắt lộ rõ sự khó chịu
- Có cách nào để biết thông tin không?- Syaoran hỏi.
Suruzan trả lời ngay:
- Trở thành học sinh hay giáo viên đi. Ở đây, có những thứ chỉ có học sinh mới được đụng vào.


Xoạch
cánh cửa gỗ được mở ra. Gió mang theo hơi ẩm của con mưa tràn vào phòng. Nước nhỏ xuống từ cái ô màu hồng trên tay 1 cô bé. Cô bé bất ngỡ, ánh mắt nhìn khắp lượt mọi người trong phòng. Mái tóc đen đang được chải gỡ, hong khô bị bỏ đấy:
- Chị Suruzan, anh Saeki, họ là....
- Những vị khác du hành không gian. họ là khách...
- Tuyệt với, cô bé reo lên.
Cô bé cúi xuống, nhìn thẳng vào khuôn mặt của Sakura:
- Chào. Mình tên là Tomoyo. Rất vui được biết bạn.
- Tomoyo?- Sakura lặp lại.
- Phải- cô bé gật đầu, ngước lên nhìn Suruzan- Sao chị để một người dễ thương như bạn ấy ăn mặc như thế nhỉ. Cậu lên phòng đi, mình sẽ cho cậu mượn mấy bộ quần áo. Thật là.....
Cô bé đi rồi mà mọi người vẫn còn nghe thấy tiếng chèm chẹp miệng tiếc rẻ.
Saeki lắc đầu:
- Đấy là em gái tôi, Tomoyo. Con bé và Suruzan suốt ngày ngụp lặn trong mớ quần áo. Xin lỗi nếu con bé làm phiền.
- Huýt! Không sao đâu!- Fye xua tay- tôi thì không sao. Đến cả một người khó tính như Hắc đại nhân đây lần này cũng không dám ho he gì đâu? Nhỉ? NHỉ?
- Liệu hồn đấy, cái thằng cha này!- Kurogane nghiến răng trèo trẹo.
- Mấy vị mau vào giúp tôi dọn bàn ăn đi chứ!- Suruzan gọi với ra




Nằm giữa những tòa nhà chọc trời là một ngôi đền với mái ngói cong vút. Gỗ bòng lên sau cơn mưa ban nãy. Nước từ mái, từ những cái chuông gió roi xuống đất, vỡ tan. Hình ảnh cảu ngôi đền in hằn xuống vũng nước đột ngột vỡ nát, loang lổ khi có bàn chân ai giẫm lên. Gió thổi. Bàn tay đặt lên cánh cửa gỗ dày trạm trổ hình rồng, trăng bạc, mệt mỏi đẩy cánh cửa mở toang. Những hành lang dài dun hút với nững hàng cột gỗ đen thẫm lại. Những lá bùa giăng khắp nơi. Những ánh nến yếu ớt. Hiện ra trước mắt là tấm rèm trâu buông rủ che đi thế giới bên trong với tấm mành mành, nến, và một cô gái trắng toát. Từ trong bóng tối, một bàn tay rắn rỏi giơ ra. Đôi bàn tay được bảo vêg bởi giáp trụ sáng choang mạnh mẽ giữ lấy eo cô gái vừa mới bước vào:
- Neiko, cô đi đâu?- Người đàn ông ấy hỏi.
Neiko đẩy bàn tay ấy ra:
- Tôi đến gặp phù thủy không gian và đi làm một số việc khác. Yasha. anh tránh ra cho tôi đi. Neiko ngước ánh mắt tím dữ dội lên nhìn xoáy vào đôi mắt đen của người đàn ông trẻ ấy.
- Cô không nên như vậy!
Một giọng nói khác dịu hơn vang lên từ bóng tối.

--------------------------------------------------------------------------------

Tài sản của Tomoyo_chan

Về Đầu Trang Go down
_ChYpI_
Lãnh chúa
Lãnh chúa
_ChYpI_
Nữ
Clover leaves8 Viên (moneyTFC)2
Tổng số bài gửi : 676
Birthday : 16/09/1993
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue1 / 101 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Sat May 17, 2008 9:13 am

Uồi ...Hay thế ...Viết cứ như nhà văn í :oops: .....Bạn viết đó hả ???
Chờ chương 3 nè :))

Tài sản của _ChYpI_

Về Đầu Trang Go down
pegau_ngau_mc
Trận chủ
Trận chủ
pegau_ngau_mc
Nữ
Clover leaves3 Viên (moneyTFC)22
Tổng số bài gửi : 510
Birthday : 01/04/1993
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue0 / 100 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Tue May 20, 2008 2:44 am

òa bạn viết đó hả hay ghê rất hấp dẫn :)) :P

Tài sản của pegau_ngau_mc

Về Đầu Trang Go down
Hoshi
Đại Pháp Sư
Hoshi
Nữ
Clover leaves5 Viên (moneyTFC)186
Tổng số bài gửi : 517
Birthday : 05/09/1993
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue0 / 100 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Fri May 23, 2008 3:23 am

hay thật :)) bạn giỏi ghê

Tài sản của Hoshi

Về Đầu Trang Go down
Tomoyo_chan
Nhà khảo cổ học
Nhà khảo cổ học
Tomoyo_chan
Nữ
Clover leaves3 Viên (moneyTFC)3
Tổng số bài gửi : 52
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue0 / 100 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Fri May 23, 2008 4:54 am

Thanks các bạn nha

Tài sản của Tomoyo_chan

Về Đầu Trang Go down
luv_fye_sama
Người Lùn
Người Lùn
luv_fye_sama
Nữ
Clover leaves0 Viên (moneyTFC)2
Tổng số bài gửi : 122
Birthday : 18/07/1996
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue1 / 101 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Fri Jul 11, 2008 6:57 am

ôi,hay ghê!Bạn viết hả?Poss tiếp nhé.Tớ đợi đấy
đọc hơi rối và tình tiết truyện hơi nhanh đó,nhưng ko sao,vẫn rất hay.

Tài sản của luv_fye_sama

Về Đầu Trang Go down
SakuraSyaoran
Trận chủ
Trận chủ
SakuraSyaoran
Nữ
Clover leaves6 Viên (moneyTFC)564
Tổng số bài gửi : 549
Birthday : 12/09/1994
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue0 / 100 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Sun Jul 20, 2008 10:36 pm

Bạn viết hay quá!
Bạn viết tiếp chap mới nhanh nhanh lên nhé!

Tài sản của SakuraSyaoran

Về Đầu Trang Go down
wingsong
Người Lùn
Người Lùn
wingsong
Nữ
Clover leaves0 Viên (moneyTFC)37
Tổng số bài gửi : 122
Birthday : 20/09/1995
Vi pham :
[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Left_bar_bleue0 / 100 / 10[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Right_bar_bleue


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1Wed Jul 23, 2008 5:28 am

Chà!Hay ghê!Nhanh nhanh viết tiếp đi nhé! [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 139344

Tài sản của wingsong

Về Đầu Trang Go down
http://dongbang.4umer.net/
Sponsored content


[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....   [TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác.... 1


Tài sản của Sponsored content

Về Đầu Trang Go down
 

[TRC Fanfic] 1 câu chuyện khác....

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» [TRC Fanfic] 1 câu chuyện được kể lại...
» Sợi dây chuyền định mệnh!
» Dây chuyền kim cương
» Từ điển đa chuyên ngành khổng lồ
» Chuyện cười ^^
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`°·.Tsubasa Reservoir Chronicle.·°´¯) :: Entertaiment Central :: Thư viện trung ương :: Fanfic & fiction-